VIẾT THỎA NỖI LÒNG THÔI
Tháng năm ấy như đóa hoa tàn phai
Ta theo người ba năm, ba năm đổi lại vô tình
Một thân xác vô hồn này? Thử hỏi người duy chỉ lần thương tiếc?
Được rồi... ta không phải không cần, không phải ta không cố gắng mà vì người không đưa, một chút tình ái, nghĩa ân... khó lắm à?
Vậy thì người cứ giết ta... cứ giết! Vì ta chết đi là ta được giải thoát.
...
Một mũi tên trúng hai đích.
Tống cổ nữ nhân mà người người trong lòng ta thích, mà vừa có thể phá hoại hôn lễ của muội muội ta luôn ghét. Tại sao? Vì nữ nhân kia là tình cũ của nam nhân mà muội muội lấy.
Hủy đi dung nhan của nữ nhân ấy, để muội muội hứng chịu thay.
Khiến nữ nhân ấy không thể nhìn được nữa.
...
Nhưng ta cũng bị chính người... đâm kiếm vào bụng, cả đời không thể sinh con.
Rút đi lười, đến chết không thể nói.
Phế bỏ gân tay gân chân... kiếp này đừng mong đi lại.
...
Vách núi ấy... thật sâu... người đã ném ta xuống đấy...
Dương Sắc... ta hận người! Hận! Hối hận vì yêu người!
...
Mở mắt lần nữa... ta đã sống lại, mái tóc xơ xác đã mềm mượt nhưng màu đen thành trắng, người có thể đi lại, có thể nói.
Có lẽ đây là thương xót cuối ông trời ban.
Ta chỉ có hai ngày... ta đã dành một ngày thêm nửa ngày thứ hai cho đứa trẻ ba năm trước ta lén sinh... nó là con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguoi-cho-vo-toi-doi-mat/3258303/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.