Thu Rồi. 
Là mùa ta đã từng thích, là mùa ta mong ước nhất... là Thu nhưng giờ ta ghét nó. 
Ghét nhất cuối Thu, vì sao? Vì đó là ngày đại hỉ của chàng. 
Ta không muốn nghe. 
Nhất bái thiên địa. 
Nhị bái cao đường. 
Phu thê giao bái. 
Ta không muốn thấy người ta yêu nhất thành thân cùng nữ tử khác! Đau lắm chàng ơi? Tim ta rất đau... Khi hai ta thấy nhau, bước qua nhau như chưa hề quen biết. 
Có lẽ ta chọn sai... chọn sai nhưng ta không thể chọn lại! Tương lai, cảm xúc đâu ngờ được! 
Đầu Thu chúng ta chia xa. 
Cuối thu gặp lại chỉ thấy xa lạ. 
Bước qua nhau như chẳng hề thấy gì. 
Quay đầu ngỡ ngàng, bên người có ai. 
Thôi thì mượn rượu quên người. 
Thôi thì mượn say quên tình. 
... 
-Nhược Oải Phi- 
... 
Chỉ là không thể. 
Vật định tình chính nàng vứt nát 
Buông tay đang nắm này ra nàng vô tình bước đi 
Cất lời dứt tÌnh Hãy quên ta đi. 
Nàng đâu phải gió thoảng mà kêu ta không bận tâm. 
Nàng là người ta yêu, trao bao nhiêu sủng nịnh. 
Quên đi dễ sao? 
... 
"Phi Phi... nàng còn nhớ ta đã níu lấy nàng như nào không?" Hành Liên Uyên hắn ngày ấy chìm trong cơn say... lún sâu trong nỗi đau thấu tâm can, vì người quan trọng ở lòng rời bỏ. Hắn lúc nào cũng rượu, rượu vào lời ra, luôn tự nói một mình, chẳng khác điên tình. 
Và lúc nào cũng nghĩ tới nơi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguoi-cho-vo-toi-doi-mat/3258302/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.