Anh và cô nghỉ ngơi trong phòng được một lúc thì Ngọc Hân lên gõ cửa.
- Anh hai, chị hai bố mẹ gọi hai người xuống nhà.
Anh nhẹ nhàng xuống giường, cố gắng không phát ta tiếng động rồi đi về phía cửa.
- Có chuyện gì à Hân Hân?
- Dạ cũng không có gì, chỉ là bố mẹ sợ anh chị đói nên gọi anh chị xuống uống trà chiều.
- Được rồi, em xuống trước đi, anh và chị em sẽ xuống sau. Dặn nhà bếp pha giúp anh ly sữa và chuẩn bị cho anh thêm dĩa trái cây.
- Vâng ạ.
Nói rồi Ngọc Hân đi xuống nhà, còn anh thì quay lại giường tính ôm cô ngủ tiếp thì thấy cô đã ngồi dậy từ lúc nào. Anh đi đến bên cô, hôn nhẹ vào trán cô
- Bà xã, em dậy rồi à? Sao không nghỉ ngơi thêm chút nữa?
- Em hết buồn ngủ rồi, với lại bố mẹ cũng đang đợi.
- Vậy chúng ta xuống nhà.
- Bế.
Thấy cô đưa tay đòi bế, bất giác anh nở nụ cười tươi “vợ anh thật đánh yêu mà”, anh bế cô đi vệ sinh cá nhân rồi dìu cô xuống nhà một cách cẩn thận. Ông bà Mặc nhìn anh nhẹ nhàng chăm sóc cô thì vui ra mặt
- Cuối cùng con trai chúng ta cũng biết dịu dàng ngọt ngào với vợ là gì rồi.
Bà Mặc nói nhỏ với ông Mặc, ông Mặc nghe xong thì gật gù đồng ý.
- Bố, mẹ.
- Xuống rồi à? Diễm Diễm qua đây ngồi với mẹ nào.
Mặc Hoài Phong để cô ngồi xuống bên cạnh bà Mặc còn anh thì ngồi sang một bên, nhâm nhi ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ngoc-toi-yeu-em/435253/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.