Đừng Có La Lên
Lý Lạc Lạc nhìn tấm thẻ đỏ trong tay, thở phào nhẹ nhõm.
Cô liếc nhìn các đồng nghiệp xung quanh, họ đều tránh xa cô như tránh tà.
Ngay lúc Lý Lạc Lạc đã chuẩn bị tinh thần chấp nhận số phận đáng buồn này, mọi chuyện lại có bước ngoặt.
Đồng nghiệp Tiểu Vương bất ngờ đến đổi ca với cô. Tiểu Vương nói, mình là đàn ông, đi công tác với sếp hói đầu cũng là nam giới thì phù hợp hơn.
Thực tế chứng minh, công việc của Tiểu Vương khó nhằn hơn nhiều.
Nhiệm vụ của anh là đi cùng khách hàng khó tính của một dự án lần trước, để đàm phán các vấn đề của dự án, cũng phải đi theo đối phương hai ba ngày.
Vị khách hàng khó tính này toàn bộ công ty trên dưới đều đã ít nhiều nghe nói đến.
Từ lúc đón ở sân bay cho đến khi rời đi, mọi việc lớn nhỏ, bất kể yêu cầu gì, đều phải được đáp ứng.
Nếu là người dễ nói chuyện, dễ tính thì đã không bị mọi người ghét bỏ đến vậy.
Đó là một bà thím độc thân ngoài năm mươi tuổi, với yêu cầu chi tiết cuộc sống cao đến mức đáng sợ.
Cà phê phải là đúng một nhãn hiệu đó, thậm chí nhiệt độ khi uống vào cũng phải cực kỳ khắt khe đến mức khó tin.
So sánh như vậy thì sếp hói đầu thật sự quá đỗi hiền lành.
Ông ấy chỉ hơi dài dòng một chút thôi.
Lý Lạc Lạc kiên quyết từ chối. Nếu không phải vì sĩ diện, Tiểu Vương đã quỳ xuống xin cô rồi.
Hai người oẳn tù tì quyết định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-xui-xeo-va-ong-chu-lanh-lung/4795352/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.