Khi Mộng Hoàn chuẩn bị nước tắm cho Lâm Đình xong, bước ra ngoài thì đã thấy anh ngủ mất, vì không nỡ gọi anh dậy nên cô đã đi lấy nước ấm và một cái khăn đến lau người cho anh.
Mộng Hoàn từ tốn mở một cúc áo, gai cúc áo, ba cúc áo, đến cú áo thứ tư thì anh đột nhiên tỉnh dậy, nắm chặt lấy tay cô, vẻ mặt biến thái lúc này thật sự vô cùng đáng ghét.
- Em đang làm gì vậy? Muốn nhân cơ hội sàm sỡ anh sao?
- Anh đừng có mà nói nhảm, nếu anh đã tỉnh rồi thì buông tay em ra rồi đi tắm đi!
Lâm Đình không nói gì, chỉ nhếch mép cười gian tà, nhân lúc Mộng Hoàn vẫn chưa kịp phản ứng thì bế cô lên.
- Á! Anh làm gì vậy?
- Đi tắm! - Nụ cười gian xảo.
Mộng Hoàn ra sức giãy dụa nhưng anh vẫn không có ý định bỏ cô xuống.
- Anh đi tắm thì bế em theo làm gì?
- Anh muốn tắm chung với em cơ, tắm một mình anh sợ lắm!
"Vẻ mặt đáng thương này của anh ấy là sao vậy chứ? Thật là đáng ghét."
Lâm Đình cứ vậy bế Mộng Hoàn thẳng tiến vào phòng tắm rồi thả cô vào bồn khiến cả người cô ướt nhẹp như chuột lột.
- Anh... anh định làm gì?
Người đàn ông đang say mèm này cúi thấp người xuống, vẻ mặt đắm đuối như đang muốn làm chuyện không đứng đắn với cô gái trước mặt.
- Em đoán thử xem!
- Ưm!!!
Một căn phòng ướt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-xau-xi-la-ban-gai-tong-tai/2648490/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.