Edit: Lam Sắc
Khi Khương Vị cứu ngón tay của mình ra khỏi miệng Nhạc San, trên ngón tay đã có một vòng dấu răng màu hồng.
“Cậu đúng là một chút cũng không thay đổi.” Khương Vị cong cong ngón tay lên, “Cái tật xấu cắn loạn này bao giờ mới sửa được hả?”
Nhạc San lắc đầu, đáp trả lại bằng câu nói kia: “Thật sự không sửa được.” Cô nói xong, còn không đành lòng mà lắc đầu, tầm mắt dừng trên ngón tay Khương Vị, bên trên vẫn còn dính nước miếng, càng nhìn càng thấy ngượng.
“Cậu ở ngoài cũng tùy tiện cắn người như vậy à?” Khương Vị nhìn dấu răng nho nhỏ của Nhạc San.
“Không phải ai cũng có thể kích thích sự xúc động này của tớ đâu.” Nhạc San nói xong, thì cầm lấy tay Khương Vị, lôi anh về phía bồn rửa chén, “Nhanh, tớ rửa cho cậu nhé.”
Cô vặn vòi nước, giơ ngón tay Khương Vị về phía dòng nước.
Khương Vị nhìn bộ dáng nghiêm túc của Nhạc San, nhẹ nhàng nói: “Không sao đâu, không cắn rách da, không bị chảy máu.”
Không chảy máu nhưng có nước miếng mà. Nhạc San nói xong lại tinh tế ngẫm nghĩ lời của Khương Vị, cảm thấy có gì đó không đúng.
Người này nói chuyện vẫn luôn kỳ quái, Nhạc San suy nghĩ một chút rồi bỏ qua.
Nhạc San ăn bữa trưa rất thỏa mãn, cảm thấy đã hơi bù lại được nỗi tiếc nuối vì ăn được ít sau khi bị thu nhỏ lại. Khương Vị thích nấu nướng, coi nấu nướng như một sự yêu thích của bản thân, mọi người đều nguyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-ti-hon/2411941/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.