Edit: Lam Sắc
“Ha, tức chết mất!” Nhạc San xem ảnh, là nội dung cuộc nói chuyện của thuyết khách cho cửa hàng đồ nhái kia, cô nhìn hết một lượt, tức giận đến mức ngồi bật dậy.
Khương Vị nghe thấy tiếng nói tức giận của Nhạc San thì đi tới bên cạnh tatami, hỏi: “Sao thế?” Nói xong thì tìm chỗ gần tường ngồi xuống.
Nhạc San đưa di động cho Khương Vị, nổi nóng: “Sao lại có loại người như vậy chứ, mặt quá dày luôn.”
Khương Vị xem từ đầu đến cuối.
“Cái gì gọi là ‘Đây cũng là tuyên truyền thay cho các người’ chứ. Sách lậu rõ ràng là vi phạm bản quyền, tuyên truyền cái gì mà tuyên truyền?” Nhạc San đứng dậy, tức giận dậm chân, “Còn có ‘Đồng ý nhái của các người đã là cho các người mặt mũi rồi, đắt như vậy ai thèm mua chứ’, thật là vô sỉ mà.”
Loại cảm giác này giống như đứa bé vất vả nuôi từ bé bị người khác trộm mất, là ai cũng không thể nhịn được. Nhạc San lúc mới kinh doanh tiệm đồ búp bê, cũng từng bị làm nhái, sau này thay đổi hình thức kinh doanh nên mới bị bọn làm nhái bỏ qua, nếu không hiện giờ đồ búp bê của cô cũng sẽ có hàng nhái.
“Hoàn cảnh của thương hiệu thời trang thật là khó khăn.” Khương Vị nhíu mày, hiện giờ anh đang xem weibo của cửa hàng nhái kia.
“Đâu chỉ là khó đâu, quả thực là hàng nhái cưỡi lên đầu hàng gốc rồi kìa, xung quanh còn có một đám người tung hô cưỡi thật hay, thật tốt nữa.” Nhạc San
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-ti-hon/2411940/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.