Dịch Lĩnh bên này vừa mới bắt điện thoại, một giọng nói ngọt ngấy bọc trong tiếng khàn khàn lại mang theo khí thế không cho người khác cự tuyệt: "Tôi muốn tìm một chỗ để đồ, nhà anh có lớn không?"
"Lớn hơn so với đài quan sát chim.", Dịch Lĩnh dịu dàng hỏi: "Cô ở đâu? Tôi tới đón cô."
Ô Nha Nha nhớ tới đài quan sát chim chiếm cứ cả thung lũng kia, lập tức lộ ra nụ cười hài lòng. Vậy một đống phòng lớn, chắc chắn để hết bảo bối của Kim Cẩm Khê.
Cô báo địa chỉ, sau đó ngắt điện thoại, đắc ý dạt dào nhìn Một Thần lắc lắc điện thoại, tuyên bố: "Bạn của tôi sẽ đến giúp tôi chuyển nhà, tôi mới không yên tâm đem tài vật cho anh bảo quản, anh với Liễu Như Nhứ đều là đồ tồi!"
Trên miệng cô mắng chửi người, lại dùng từ nghèo nàn như vậy, đặc biệt là một câu "đồ tồi", ấu trí khiến Mộ Thần thiếu chút nữa bật cười.
Sau khi ly hôn, có lẽ bởi tâm tình bình thản, lại có lẽ vì không hề lo được lo mất, Kim Cẩm Khê vậy mà chậm rãi buông bỏ khúc mắc, bắt đầu phát triển tương lai. Cô muốn mang những thứ này đi, chưa chắc không có tâm tư nhất đao lưỡng đoạn [1].
[1] nhất đao lưỡng đoạn: Chặt 1 nhát đứt làm 2 khúc, ý là đoạn tuyệt, cắt đứt mối quan hệ.
Mộ Thần vốn nên vì thế mà cảm thấy vui vẻ, đáy lòng lại dường như thiếu hụt điều gì.
"Anh mới phát hiện, mấy năm nay em vẫn luôn không lớn lên.", anh ta lắc đầu, phát tiếng thở dài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-qua-den/1006980/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.