Liên tiếp mấy ngày tôi đều ở trong kí túc xá, đợi chân khỏi rồi lại tiếp tục tập luyện.
Buổi tối, Chương Tư Tư đột nhiên vào phòng, nói rằng dưới lầu có người tìm tôi.
Tôi hỏi là ai, cô ấy lại ra vẻ thần bí, nụ cười vô cùng giao hoạt.
Tôi cũng đã có thể đi lại được, chỉ là mắt cá chân vẫn có chút khó chịu.
Xuống dưới lầu, tôi nhìn thấy học trưởng cùng khoa đang đứng dưới cây đợi tôi.
"Hứa Hân Di, mấy ngày nay cậu đều không lên lớp, đây là vở ghi chép và bài tập thực hành, lần tới phải làm đề tài để báo cáo rồi."
Cậu ta đưa cho tôi mấy quyển sách và một cái USB.
"Cảm ơn học trưởng." Tôi cười cười.
Trước đợt thi nghiên cứu sinh lần hai tôi đã mua lại sổ ghi chép của học trưởng - Lý Thanh Nhiên, quá trình học tập sau đó cậu ấy cũng giúp đỡ tôi rất nhiều.
Tôi và cậu ấy đều chọn cùng một giáo viên hướng dẫn.
"Khách khí gì chứ, có việc gì cần giúp cứ nói với tôi."
Lý Thanh Nhiên cúi đầu nhìn chân tôi: "Còn đau không?"
"Không đau nữa rồi."
"Vậy thì tốt, hôm nay thầy hướng dẫn còn khen cậu đấy, tiếp tục phát huy nhé."
Lý Thanh Nhiên vừa nói, tay vừa dơ lên xoa xoa mái tóc tôi.
Giống như trò đùa dai vậy, cậu ta cố ý khiến tóc tóc tôi loạn hết lên.
Tôi cũng không tránh đi, cười không được tự nhiên.
Loại hành động này hình như có phần hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-nhieu-thit/3090088/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.