Lại kết bạn trở lại, tôi lướt đi lướt lại vòng tròn bạn bè của anh ấy, không có bất kì vết tích của con gái.
Anh ấy thật sự muốn theo đuổi mình?
Tôi vẫn nghi hoặc, vừa mừng vừa sợ.
Tôi chưa từng được ai theo đuổi, nên không hiểu được chỗ nào của bản thân hấp dẫn Lục Trầm.
Nhưng sau ngày hôm đó, Lục Trầm không biết từ đâu lấy được thời khóa biểu của tôi, thường xuyên đến lớp để đưa nước cho tôi.
Có lúc anh ấy đợi tôi tan học, hẹn tôi đi đánh cầu lông, còn mang cho tôi bánh mì không đường.
Anh ấy được nhận vào nghiên cứu sau đại học mà không cần thi đầu vào, so với tôi lớn hơn một khóa, đợi qua khoảng thời gian này sẽ phải đi thực tập.
Tôi với anh bên nhau được một tháng, hiện tại trở nên thân thuộc hơn nhiều.
Thứ tình cảm chôn giấu trong lòng lại bắt đầu lan ra.
Giờ ra chơi đi vệ sinh, nghe thấy vài nữ sinh trong lớp đang tám chuyện.
"Ey, mấy người nhìn thấy không? Cái người tên Hứa Hân Di kia cũng có bản lĩnh phết, vậy mà câu dẫn được Lục Trầm."
"Hừ, cô ta mập như vậy, cũng chẳng biết Lục Trầm lại nghĩ thế nào."
"Có lẽ mắt bị mù không chừng, với cái bộ dạng của Hứa Hân Di thì dù có gầy đi cũng chẳng xinh đẹp nổi."
Vài người còn cười vô cùng khinh thường.
Ngày trước tôi sẽ không phản kháng lại những đánh giá của người khác, chỉ là im lặng lắng nghe, giả vờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-nhieu-thit/3090085/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.