Lửa nhanh chóng bốc cao, chỗ tạt xăng lúc trước giờ trở thành một conđường lửa không thể vượt qua. Nhà cửa đang trang trí nên bên trong ngổnngang gỗ, sơn đều là các vật liệu dễ cháy nên trong phút cả căn phòngchìm trong ngọn lửa đỏ.Hơi nóng làm hai gò má tôi rát bỏng, trong lòng tôi rất sợ, trong đầu chỉ còn một ý niệm là phải thoát ra khỏi nơi này. Phía ngoài ban công,giàn dáo đang cháy bừng bừng, không thể đi; chỉ còn lại hướng cửa chính.
Trên người tôi và Cử Giai Hoa cũng không dính nhiều xăng nên chỉ cầncẩn thận một chút thì cũng không có gì đáng ngại, tôi trùm áo khoác lênđầu bảo vệ tóc, định thừa dịp lửa chưa lớn lao nhanh ra ngoài. Tôi túmCử Giai Hoa nhưng hắn vẫn ngây ngốc như cũ, ì ra không chịu đi theo tôi.
Cơn giận trào lên, tôi tát thẳng vào mặt Cử Giai Hoa, cái tát nàymạnh đến nỗi đầu hắn cũng trật sang một bên rồi quát to: “Còn sống đángsợ lắm sao! Ngay cả chết mà câu còn không sợ thì có cái gì câu sợ nữa!Cả mạng mà cậu cũng không cần thì còn ai dám động đến cậu!”
“Tôi không đi!” Hắn gào khóc, “Tôi gây ra tội rồi, tôi không đi! Chết thì chết, hiện giờ tôi sống mới là thống khổ nhất!”
Tôi giận đến run người: “Cậu nhất quyết không đi?”
Cử Giai Hoa hung hăng đẩy tôi ra: “Chị Hà, chị không hiểu em, chị sẽ không hiểu chuyện em làm…”
Tôi đương nhiên không thể thông hiểu chuyện cậu ta làm, đối với tôi, dưới gầm trời này không có gì trân quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-manh-me/2959170/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.