Tôi không cách nào tưởng tượng được cuộc sống có Tần Mạch, rồi cùnganh kết hôn sẽ như thế nào nhưng tôi biết một trang sách mới đã mở ratrong cuộc đời tôi.
Tết này tôi chỉ ở nhà có ba ngày rồi đi nhưng chẳng những mẹ khôngbuồn phiền mà còn giúp tôi sửa soạn hành lý, mừng như điên tống tôi lênxe Tần Mạch. Đối với bà mà nói, con gái có thể đón tết với gia đình bạntrai đáng giá hơn nhiều so với đón tết tại nhà mình.
Bà luôn lo lắng tôi với tính cách mạnh mẽ khó tìm được bạn trai tốt,tuổi già hiu quạnh, bây giờ đã gặp Tần Mạch, bà cũng có thể tạm thời an tâm.
Tạm thời…
Đến nhà Tần Mạch, dì Tần vẫn dịu dàng như trước nhưng không biết saoánh mắt bà mỗi lần nhìn tôi càng tỏa sáng hơn trước. Ba Tần Mạch làngười nghiêm nghị, kiệm lời, có lẽ lăn lộn trên thương trường quá lâunên cảm xúc không để lộ ra ngoài, về điểm này mà nói Tần Mạch đúng làđúc từ một khuôn ra. Bất quá trên người ba Tần Mạch lại nhiều hơn anhmột phần cơ trí cùng lão luyện, nhưng đối với dì Tần, người đàn ông nàycực kỳ dịu dàng, trong mắt đầy vẻ chiều chuộng, yêu thương.
Tôi nghĩ, Tần Mạch thật sự quá may mắn, được sinh ra trong một gia đình giàu có, cha mẹ yêu thương nhau…
Gắp cho tôi một miếng thịt vào chén, bên tai truyền đến giọng nóitrầm thấp của Tần Mạch: “Ba anh là của mẹ anh, em thu ánh mắt lại dùmanh với.”
Tôi nhìn miếng thịt trong chén, nhìn lom lom người ngồi cạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-manh-me/2959146/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.