Sáng thứ hai tôi đi làm, ngồi chưa nóng ghế đã bị sếp gọi vào văn phòng.
Giám đốc công ty họ Tạ, giang hồ hay gọi là Tạ Bất Đình, nghĩa là một khi đã mắng ai đó thì mắng không ngưng không nghỉ (“bất đình”: không dừng lại). Hôm nay, đại gia Tạ Bất Đình tâm tình không được tốt lắm, âm thanh mắng người thập phần vang dội.
“Nhìn kết quả công tác tháng trước của cô đi!” mấy tờ giấy được némtrước mặt tôi. Tôi im lặng, sắp xếp đám giấy kia lại thật gọn ghẽ, tranh thủ sếp vẫn đang thao thao bất tuyệt, tôi lật từng tờ, từng tờ. Quảthật, mấy tháng trước do ảnh hưởng của chuyện thất tình nên kết quả làmviệc của tôi không tốt lắm, không tích cực nhận hợp đồng, cộng với vàikhách hàng than phiền, khó trách Tạ Bất Đình lại tức giận như vậy.
“Hiện giờ, người thất nghiệp ở Trung Quốc rất nhiều. Lấy chất lượng công việc hiện giờ của cô, không bằng tôi tìm người mới…”
Tôi cúi đầu, không đáp, đợi đến khi Tạ Bất Đình ngừng lại để uốngnước thì trong lòng tôi rót cuộc cũng nhẹ nhõm được một chút, uống nướclà dấu hiệu tốt, chứng tỏ ông ta mắng đã mệt rồi.
Quả nhiên, ông ta đưa tôi một tập hồ sơ trên bàn, dịu giọng nói: “Tôi nghe nói lúc trước chuyện tình cảm của cô bị trục trặc, tôi có thểthông cảm nhưng cô còn trẻ, chuyện như thế sẽ còn xảy ra vài lần. Vìnhững chuyện này mà ảnh hưởng đến công việc thì không thể được. Đây làhợp đồng mới, làm thật tốt cho tôi.” Tiếp theo, mặt ông ta nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-manh-me/2959126/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.