Hôm sau tôi tỉnh dậy, đầu đau kinh khủng. Cảm thấy trên đầu hơi nằngnặng, tôi vươn tay lên sờ, vốn đang mê man chưa tỉnh hẳn lúc này đầu óccàng thêm đông đặc. Tại sao đầu mình sờ vào lại kỳ quái như vậy? Tôi lêlết thân tàn qua nhìn vào tấm gương của tủ quần áo, chỗ mắt cá chân hơiđau nên bước đi hơi tập tểnh, cho đến khi nhìn thấy người trong gươngthì tôi hoàn toàn sửng sốt.
Trên trán tôi quấn một lớp băng vải thật dày, dù như vậy vẫn lộ ramột vài chỗ thấm máu, tôi đưa tay chạm nhẹ, cảm giác đau đớn truyền tớinhắc tôi đây là sự thật. Tôi nhìn chằm chằm vào bóng dáng mình tronggương, tầm mắt chậm rãi rơi xuống cổ, một vết môi hôn đỏ tươi hình “trái dâu tây nhỏ” làm tôi lạnh xương sống.
Có phải tôi… trong cơn say rượu đã “làm nhục” người đàn ông nào đórồi chăng? Mà đối phương vì giữ trọn kiên trinh nên đã “xuống tay” cựtuyệt khiến tôi đầu rơi máu chảy?
Trong đầu tôi bỗng hé ra một gương mặt biểu tình lãnh đạm…
Tôi không khỏi rùng mình một cái, gắng gượng nhớ lại chuyện hôm qua nhưng đầu nhâm nhẩm đau, cái gì cũng nghĩ không ra.
Thôi bỏ đi, tôi thở dài một hơi, ánh mắt quét một vòng quanh phòngngủ: vẫn còn sạch sẽ, tôi thầm nghĩ, vậy chuyện hôm qua chắc cũngkhông quá đáng lắm. Cổ họng khô rát, tôi mở cửa phòng ra ngoài uống nước nhưng khi nhìn thấy phòng khách, trong nháy mắt tôi hoàn toàn ngâyngười.
Một phòng toàn là đàn ông! Nào là nằm trên sô pha, nằm trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-manh-me/2959125/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.