"Tớ hiểu cậu suy nghĩ cái gì, nhưng cái này không được." Tôi nói "Tớ đã vào nhà họ Âm đợi chờ ba năm, xem như mọi người bảo vệ tớ thật tốt, nhưng mà tớ không còn là đứa bé lên ba. Tớ hiểu rằng danh môn vọng tộc là hố sâu không đáy. Hơn nữa, tớ lại hiểu rõ tính tình của Âm Hạng Thiên, hắn không phải là người tuân theo quy định của người khác, chỉ cần đó là điều hắn nghĩ, hắn sẽ đem đạo đức và quy tắc giẫm dưới lòng bàn chân."
Âm Nhị Nhi gật đầu: "Bách Khả nói không sai, với năng lực của cậu thì không thể kéo cô ấy lên được, chỉ rước thêm phiền toái mà thôi. Tôi vô ý hạ thấp cậu nhưng đó là sự thật. Coi như bà nội giúp các người thúc đẩy đoạn hôn nhân này, thì Âm Tam Nhi cũng sẽ không buông tha đâu, ngược lại, chọc tới hắn, hắn sẽ đi khắp nơi tìm cậu gây phiền toái, không chết người sẽ không thu tay lại."
Ninh Vũ làm như nhớ tới cái gì đó, kéo tôi lại, ảo não hướng về phía Âm Nhị Nhi quát: "Bất kể anh nói cái gì, tôi cũng không để cho anh mang cô ấy đi!"
"Không cần mang đi." Tôi rút tay về, nở ra một nụ cười lạnh lẽo: "Tự tôi đi."
"Cậu nói nhăng nói cuội gì đó? !" Ninh Vũ ảo não nói "Cậu có thể đi đến đâu?"
"Thế giới lớn như vậy, cuối cùng cũng có chỗ cho tớ dừng chân." Tôi cười vui vẻ rồi nói: "Anh hai, anh giúp em nói với bà nội, em đã chán ở Đại Liên rồi, sẽ đi chung quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-gia-nai-cua-tong-giam-doc-soi/551457/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.