- Con đi qua nhà Huyền đây!!
Đeo chiếc túi chéo vai lên người, tôi nhanh chóng leo lên chiếc xe đạp " thần thánh " của mình rồi ngoái đầu lại chào mẹ một tiếng. Đang tính đạp đi thì mẹ nắm lấy yên xe và dúi vào tay tôi một chiếc khay đựng đầy bánh quy và bánh ngọt:
- Ớ...??
- Ớ ớ gì? Cái này là mẹ làm đấy, con đem lên cho các bạn cùng ăn. Phải có thực thì mới vực được đạo chứ!
Tôi phì cười bỏ chiếc khay vào giỏ xe, vẫy tay với mẹ một cái, tôi liền lấy đà đạp đi. Đúng như các bạn đang nghĩ đấy! Hôm nay chính là ngày bọn tôi phải tập luyên cho vở Lọ Lem. Tập ở nhà Huyền thì đúng là một ý kiến sáng suốt bởi nhà nó có cái sân vườn rộng ơi là rộng, đã vậy còn thoáng mát nữa chứ! Chiều nay trời cũng khá đẹp, hên mà không mưa chứ không là hỏng bét hết công sức tôi căng mắt ra đọc kịch bản và học thuộc nó. Mà công nhận đọc kĩ thì thấy kịch bản này cũng " công phu " lắm chứ chả vừa! Có nhiều điểm rất sáng tạo chứ không lặp lại cái mô típ cũ. Tuyết lớp trưởng giỏi ghê!! Good girl!
" Bing boong, bing boong..., "
- Nguyên đấy hả em?
Anh Tùng bước ra mở cửa ( không biết còn ai nhớ nhân vật " phụ của phụ " này không nhỉ? ^ ^ ),tôi giơ hai ngón tay làm hình con thỏ ra chào lại ổng. Chậc chậc, mấy nay cứ hễ đến nhà Huyền là ông anh hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-ca-tinh/1999075/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.