Cùng nhau chơi oẳn tù tì? Mấy đứa nhỏ này... Đầu óc có thể bình thường một chút không?
Bạch Cẩu Thận đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần, toàn thân chỗ nào có thịt không vải đều bị tiểu đoàn muỗi thi nhau hút máu, đến nỗi, da ông nhìn bây giờ toàn là bị đỏ, lại bị ông gãi gãi, cuối cùng sưng tấy hết cả lên.
Ông mếu mặt nhìn Nguyễn Lâm Như:
- Bà xã, tha cho anh, em nhìn xem, người anh đã thành thế này, giờ em còn muốn anh đau khổ tan nát cõi lòng nhìn hai đứa nhỏ chơi oẳn tù tì giữa đêm khuya sao?
Nguyễn Lâm Như đang cười khúc khích cùng bà Bích Mai, nghe chồng mình nói vậy, bà quay xuống nhìn, cuối cùng nhìn bộ dạng thảm hại nhất của chồng.
Ông mặc một chiếc áo cộc màu trắng, quần đùi dài chưa qua đùi, đã thế lại đi chân đất, thật nhìn không ra thể thống gì cả.
Hơn nữa, lúc ông nhìn bà, đôi mắt kia, tại sao... Lại nhìn tội đến thế?
Thật không thể chấp nhận được mà!
Nguyễn Lâm Như hừ mạnh, sau đó mỉm cười thật ngọt ngào với ông:
- Ông xã, anh rất muốn... Ăn đòn phải không?
Câu cuối, bà rít lên thật nhẹ nhàng, nhưng sự sát thương mang đến lại không nhẹ nhàng chút nào.
Bà Bích Mai nhìn đôi vợ chồng trẻ, đáy mắt dâng lên tia cười, bà lại nhìn chồng mình, mỉm cười thật dịu dàng:
- Chồng ơi, chúng ta vào nhà trước đi!
Người đàn ông lãnh đạm kia nhìn vợ mình, ông mỉm cười gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-boc-phet-va-hoang-tu-min/2477411/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.