Thấm thoát thế đó thôi mà đã được hơn một tháng kể từ ngày Bạch Băng Tâm đi nhà trẻ, cô giáo của chúng ta rốt cuộc cũng thấm thía được câu: "Lá lành đùm lá rách."
Câu này là áp dụng cho riêng bạn nhỏ Bạch Băng Tâm!
Cô giáo trong một ngày nắng không xa đã phát hiện ra điều này khiến bạn nhỏ Bạch Băng Tâm không kịp trở tay.
Chả là lúc cô bạn nhỏ bộ dáng khả nghi nói chuyệnv với anh bạn Nguyễn Văn Lâm - đại ca của lớp khiến cô bỗng nhiên sinh nghi.
Dựa theo bộ dáng ngây thơ của Bạch Băng Tâm trước đây, cô giáo trẻ hoàn toàn sốc, đến nỗi nhìn khuôn mặt dễ thương kia cũng chỉ cứng miệng không dám nói.
Kể từ đó, ngoài Nguyễn Văn Lâm, Bạch Băng Tâm chính là mục tiêu của cô giáo trẻ.
- Lâm, Tâm, hai đứa úp mặt vào tường cho cô! - Cô giáo tức giận nhìn trên bàn ghế nơi hai cậu nhóc cô nhóc ngồi đều bị vẽ bậy bởi những thanh dầu đầy màu sắc, nó khiến cái bàn trở nên nhem nhuốc hơn.
Bạch Băng Tâm và Nguyễn Văn Lâm không những không tức giận, hai bạn nhỏ còn điềm nhiên đi đến chỗ bức tường cô chỉ, úp mặt vào đó, nhưng lại quay đầu sang nhìn nhau cười khúc khích.
Bàn tay nhỏ nhắn dính đầy màu sáp, đã vậy còn trét lên tường, bức tường trắng một màu như thế nay lại ra đi.
- Tâm, mày trét thế cô bắt được là chết đấy! - Cậu nhóc nhìn cô, nhăn mặt một cái, tuy là nhăn, nhưng nét rạng rỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-boc-phet-va-hoang-tu-min/2477391/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.