Ngồi trên sô pha, hai khuôn mặt tuy là trẻ con nhưng lại hoàn toàn trái ngược nhau.
Một bên là cậu bé đẹp trai kia, khuôn mặt cau có như ông cụ non đang khoanh tay gầm gừ quay về hướng cửa.
Còn cô bé con kia? Đôi mắt cô bé rất ngây thơ, như cô không hề biết chuyện gì đang diễn ra, hai mắt chớp chớp nhìn các bậc phụ huynh.
Bạch Cẩu Thận nhìn đứa con gái yêu quý của mình, ông mỉm cười:
- Băng Tâm, con nói cho ba biết, ai đã làm cho khuôn mặt của anh "cụ non" này trở thành như thế?
Cậu bé nghe xong quay sang gầm gừ với ông:
- Cháu không phải ông cụ non! Cháu tên là Bách Tùng!
Bạch Băng Tâm nhìn cậu bè cười thật tươi:
- Anh ơi, mặt anh còn dính mực kìa! Ở má bên trai đó!
Cậu bé theo phản xạ liền đưa tay lên, sau đó nhìn cô bé bằng ánh mắt nghi ngờ, cầm lấy gương của mẹ lên xem.
Xem xong, khuôn mặt cậu bé hết trắng lại đỏ, sau đó là đen:
- Con nhỏ kia! Tao giết mày! - Cậu bé đứng dậy chuẩn bị lao tới cấu xé con bé, cũng may một bàn tay đã nhấc bổng người cậu lên:
- Bách Tùng ngoan nào, cô thương con lắm! Không muốn con bị thương! - Nguyễn Lâm Như ôm cậu bé vào lòng, bà lại liếc mắt nhìn Băng Tâm cảnh cáo, ý... "Mày thử đụng đến thằng nhỏ đi! Mẹ cắt trym mày!"
Cô bé nhìn bà, ngay cả cái nhìn tiếc hận cũng không có, cô bé chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-boc-phet-va-hoang-tu-min/2477370/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.