Chương trước
Chương sau
Thích Sá vừa buông champagne xuống đã thấy Lý Quân Nguyện nói không uống rượu đi lấy đồ uống đã quay lại, trên tay lại chẳng lấy thứ gì, ngồi xuống cầm lấy chai rượu anh ta vừa để xuống tự rót một ly đầy cho bản thân, sau đó uống một ngụm đầu tiên.

Thích Sá:? Không phải nói không muốn uống lắm à? Đây là thao tác gì thế? Đi mấy bước cho tiêu cơm?

Bên kia Viên Tư Ý và Vu Sơ Ánh mỗi người cầm một chai đồ uống cười cười nói nói quay về, còn đều lấy nước nho có ga, rót vào ly champagne trông cũng không mấy khác champagne.

Thích Sá nâng ly lên, "Vậy chúc mừng ngày đầu tiên của chúng ta, chúc chúng ta ngày mai buôn may bán đắt!"

Mọi người nâng ly uống mấy ngụm, ánh mắt Viên Tư Ý cũng bất giác nhìn sang Lý Quân Nguyện, cứ cảm thấy có lẽ tâm trạng cô ấy hiện tại rất không tốt, champagne của mọi người đều chỉ uống hai ngụm, chỉ có Lý Quân Nguyện hai ba ngụm uống cạn một ly đầy.

Viên Tư Ý nhíu mày, tại sao tâm trạng không tốt? Vừa rồi không phải vẫn ổn sao?

Người bên ekip nghe thấy từ nâng ly chúc mừng này có phần bất đắc dĩ, cầm loa nhắc nhở, "Các vị khách mời, chương trình của chúng ta là hẹn hò trinh thám, không phải trò chơi kinh doanh, xin mọi người tôn trọng chút."

Mọi người vốn đang thả lỏng uống champagne, nghe thấy ekip nhắc nhở, nhìn nhau mấy lượt, đều không nhịn được cười thành tiếng. Chương trình này xem ra thật sự không có điểm đáng xem, mọi người chẳng có chút tâm lý cạnh tranh đối tượng nào.

Hai người Viên Tư Ý và Lý Quân Nguyện nghe thấy lời này không hẹn mà cùng hướng mắt về phía đối phương, khoảnh khắc ánh mắt chạm nhau giữa không trung, vờ như lơ đãng tiếp tục dời đi, như chỉ là lúc đang nhìn mọi người thuận tiện liếc mắt nhìn đối phương một cái.

Lý Quân Nguyện lại đứng dậy rót cho bản thân ly champagne thứ hai, bây giờ cô ấy thấy hai người Vu Sơ Ánh và Viên Tư Ý trong lòng sẽ vang lên câu nói vừa nghe thấy ở phòng bếp kia.

Cô ấy vốn tưởng rằng bản thân sẽ tức tối vọt vào giằng co với Viên Tư Ý, chất vấn đối phương sao lại tùy tiện như vậy, ai cũng có thể nói thích.

Kết quả cô ấy chỉ đứng ở cửa giây lát, rồi xoay người rời khỏi, ngay cả dũng khí đi vào lấy một lon đồ uống cắt ngang đối thoại của hai người họ cũng không có.

Cô ấy sợ nghe thấy đáp án của Viên Tư Ý, nếu cô thật sự cho rằng bản thân là người có cũng được không có cũng không sao thì phải làm thế nào.

Hiện tại thấy hai người Viên Tư Ý và Vu Sơ Ánh thỉnh thoảng trao đổi, cô ấy cũng chỉ có thể ngồi ở một vị trí rất xa Viên Tư Ý, tự rót rượu cho bản thân.

Lần đầu trong đời Lý Quân Nguyện cảm thấy, hóa ra uống không say cũng không phải một chuyện tốt.

Quá mức tỉnh táo, sẽ càng thêm lộ rõ đau khổ và vùng vẫy.

Viên Tư Ý trông như đang nói chuyện với Vu Sơ Ánh, nhưng thật ra khóe mắt vẫn luôn lưu ý đến Lý Quân Nguyện, cả một chai champagne kia một mình cô ấy đã uống nửa chai.

Mày Viên Tư Ý nhíu lại càng sâu, uống rượu có hại sức khỏe, huống chi là uống nhiều như vậy.

Đến khi mọi người tốp năm tốp ba tản ra về phòng tắm rửa đi ngủ chuẩn bị chào đón ngày hôm sau, Lý Quân Nguyện đã vùi trên sofa, trên gương mặt sắc bén ngày thường hiện lên một tia đỏ ửng không thích hợp.

Vu Sơ Ánh chú ý tới Viên Tư Ý vẫn luôn nhìn Lý Quân Nguyện, vỗ vai cô, "Bạn cùng phòng của cô hình như uống nhiều rồi, vậy phiền cô chăm sóc."

Viên Tư Ý gật đầu, đi sang hỏi Lý Quân Nguyện, "Uống nhiều rồi sao?"

Lý Quân Nguyện thấy Viên Tư Ý đi về phía cô ấy, đưa tay, "Về phòng."

Tim Viên Tư Ý bỗng nhiên đập mạnh, theo bản năng nhìn camera, lại nhìn Lý Quân Nguyện rõ ràng đã quá chén, cô ấy còn nghĩ bản thân đang ở đoàn phim sao?

Viên Tư Ý vẫn cầm tay Lý Quân Nguyện, kéo người lên khỏi sofa, cơ thể Lý Quân Nguyện nghiêng về phía cô, nửa dựa lên cơ thể cô, hương nước hoa thuộc về riêng Lý Quân Nguyện ngửi thấy lúc ban ngày vẫn phiêu tán đến đây từng đợt, "Đi thôi, chúng ta về."



Kéo Lý Quân Nguyện uống say về phòng, đặt người trên giường xong, chuyện đầu tiên Viên Tư Ý làm là tìm đồ trong phòng che tất cả camera lại.

Dáng vẻ uống say của Lý Quân Nguyện cũng không thể để người ta thấy, sẽ lên hotsearch.

Cô lại chạy vào nhà vệ sinh vắt một chiếc khăn mặt, lau mặt để Lý Quân Nguyện hạ nhiệt.

Khăn mặt lạnh lẽo vừa chạm vào mặt Lý Quân Nguyện, cô ấy liền mở mắt, nhìn Viên Tư Ý dịu dàng lại nghiêm túc giúp cô ấy lau mặt trước mắt, trong nháy mắt cô ấy hoảng hốt, cho rằng vẫn đang ở đoàn phim, Viên Tư Ý trước mắt này vẫn là bạn gái nhỏ vừa đáng yêu vừa ngoan ngoãn của cô ấy.

Có lẽ rượu dồn lên não, cô ấy cầm lấy tay Viên Tư Ý hạn chế cử động của cô, hài lòng trông thấy tầm mắt Viên Tư Ý cả một đêm cũng chưa từng dừng trên mặt cô ấy giờ phút này đã nhìn cô ấy, Lý Quân Nguyện nở nụ cười.

Chỉ cần như vậy, chỉ cần cô có thể nhìn bản thân như vậy, cũng rất thỏa mãn.

Viên Tư Ý cảm thấy chắc chắn cô ấy đã uống say, nhẹ giọng dỗ dành, "Chị đừng làm loạn, tôi lau để chị tỉnh táo hơn chút."

"Nhưng chị không muốn tỉnh." Lý Quân Nguyện nói, "Tỉnh em sẽ không đối xử tốt với chị như vậy."

Tỉnh lại em sẽ biến thành Viên Tư Ý cách chị rất xa kia, rõ ràng ở đoàn phim em vẫn là biên kịch Tiểu Viên của chị, là bạn gái nhỏ của chị, tại sao chỉ vừa đóng máy, toàn bộ thế giới đều thay đổi.

Lần này Viên Tư Ý hoàn toàn xác định đối phương đã say, nếu không sao lại nói ra lời nói dịu dàng lưu luyến lại dây dưa không rõ thế này, Lý Quân Nguyện ghét nhất bị đối tượng mập mờ ở đoàn phim giả vờ thân thuộc với cô ấy bên ngoài phim, nhìn kết cục của người trước đó cô đã biết.

"Chị uống say rồi." Viên Tư Ý quay đầu đi, trong giọng nói lộ ra sự cố gắng giả vờ trấn định và bình tĩnh.

Trong mắt Lý Quân Nguyện bị phủ một lớp hơi nước nhàn nhạt, cô ấy không rõ rốt cuộc xảy ra vấn đề ở đâu, đây rõ ràng là lần đầu cô ấy yêu một người chân thật, rõ ràng lúc còn ở đoàn phim các cô đã nói sẽ luôn ở bên nhau, rõ ràng đã nói lần sau sẽ đến nhà cô.

"Rốt cuộc tại sao em lại muốn chia tay chị?" Lý Quân Nguyện kéo tay Viên Tư Ý, không nhịn được hỏi.

Cô ấy nhớ tới sự chật vật của bản thân lúc Hứa Nhâm hỏi cô ấy vấn đề này căn bản không biết làm sao, sự bất lực và phẫn nộ ngày hôm sau đóng máy trông thấy chú cún cùng tờ giấy, giống như khi mẹ cô rời đi.

Ngoại trừ oán hận ông trời bất công, cô ấy lại không thể làm gì được.

Cô ấy vốn cho rằng Viên Tư Ý vẫn sẽ ở bên cô ấy.

Rõ ràng đã nói sẽ luôn ở bên cô ấy.

Viên Tư Ý không trả lời câu hỏi của cô ấy, chỉ đứng dậy, "Tôi pha ly nước mật ong cho chị."

Nói xong câu đó cô liền rời khỏi phòng, bóng dáng trông rất bình tĩnh, thậm chí bước đi cũng không chút rối loạn, nhưng chỉ có bản thân Viên Tư Ý biết, cô chỉ đang muốn chạy trốn mà thôi.

Trốn khỏi sự dịu dàng giả dối của Lý Quân Nguyện khi say, trốn khỏi cạm bẫy khiến bản thân rơi vào lần nữa, cô không muốn biến thành sự tồn tại khiến Lý Quân Nguyện chán ghét như nữ diễn viên lúc trước.

Ly nước mật ong giải rượu này pha mất mười lăm phút, đến khi Viên Tư Ý mở cửa phòng lần nữa, Lý Quân Nguyện đã nhắm mắt, hô hấp đều đều, có lẽ đã ngủ.

Cô đặt ly nước mật ong ở đầu giường, nhẹ nhàng thở ra.

May mắn, nếu không tối nay có thể cô sẽ không nhịn được đi ngủ ở sofa phòng khách.

Viên Tư Ý yên lặng ngồi xuống ở lối đi nhỏ giữa hai chiếc giường, nhìn gương mặt khi ngủ của Lý Quân Nguyện, yên bình đến căn bản không giống người mạnh mẽ xông tới lúc ban ngày.

Trải qua ngày đầu ở chung, Viên Tư Ý dần bắt đầu ý thức có lẽ tình cảm của bản thân đối với Lý Quân Nguyện cũng không phải có thể phục chế, không phải vì thời gian dài ở bên nhau mà bắt đầu nảy sinh.



Có lẽ lần đầu tiên trông thấy cô ấy, thiên vị cũng đã tồn tại.

Hôm nay lúc trò chuyện với Vu Sơ Ánh ở phòng bếp, lúc cô nói từng đọc sách của Vu Sơ Ánh hơn nữa rất thích tác phẩm của cô ấy, Vu Sơ Ánh đột nhiên cười nói một câu, "Thật sao, cô rất thích tôi à?"

Khác với bản thân khi đối mặt Lý Quân Nguyện nói lời như vậy có thể thản nhiên gật đầu, Viên Tư Ý cực kỳ nghiêm túc làm sáng tỏ, "Tôi rất thích tác phẩm của cô."

Là thích tác phẩm của Vu Sơ Ánh không phải thích bản thân Vu Sơ Ánh, dù cho thật ra diện mạo cô ấy cũng rất xinh đẹp.

Chỉ là thứ cô có thể nhìn xuyên qua Vu Sơ Ánh, hình như chỉ có thể là tác phẩm trinh thám kia mà thôi.

Thậm chí trong tích tắc cô còn có suy nghĩ, nếu Vu Sơ Ánh nói muốn cùng cô yêu đương để thu linh cảm sáng tác, bản thân có thể đồng ý hay không? Hình như sẽ không.

Thật ra Viên Tư Ý cũng đã phân tích, có lẽ theo thời gian trôi đi và ở cạnh nhau, cô cũng sẽ thích Vu Sơ Ánh thì sao? Nên trong cuộc nói chuyện cả buổi tối cô cơ bản đều đối mặt với Vu Sơ Ánh, chỉ là tim lại như không ở đó, người ở nơi khóe mắt kia đã chiếm cứ toàn bộ trái tim cô.

"Nếu có thể không chia tay thì tốt rồi." Viên Tư Ý nhìn gương mặt đang ngủ của Lý Quân Nguyện, nhỏ giọng nói, "Nhưng lúc trước Lục Tình cũng đã nói chị kết thúc một bộ phim sẽ đổi một đối tượng, tôi không muốn biến thành loại người cứ quấn lấy chị."

"Nhưng tại sao chị lại xuất hiện ở đây," Viên Tư Ý lẩm bẩm, "Tôi chỉ muốn tìm một nơi không có chị để xác nhận..."

Xác nhận, có lẽ tôi thật sự thích chị.

Viên Tư Ý thở dài, đứng dậy giúp Lý Quân Nguyện đắp chăn, rồi xoay người vào phòng tắm rửa mặt.

Cửa phòng tắm vừa mới mở ra, đôi mắt của người trên giường đã lặng lẽ mở, Lý Quân Nguyện ý thức rõ ràng Hứa Nhâm và Ninh Vọng cười nhạo cô ấy thì ra đều có nguyên nhân.

Ông trời không bỏ qua ai cả, tội lỗi trước đây bản thân gây ra, cuối cùng gây thành quả đắng hôm nay.

Lý Quân Nguyện cười khổ, thật là buồn cười, trước kia lúc vứt bỏ những đối tượng ái muội đều không ngờ rằng có một ngày sẽ tạo thành ấn tượng thế này đối với người bản thân thích thật lòng...

Cô ấy nhìn cửa phòng tắm đóng chặt, thở dài, không ngờ Viên Tư Ý lại muốn chia tay cô ấy vì chuyện này, rõ ràng bản thân đã nhiều lần nhấn mạnh với cô, cô không giống những người khác, không giống những người trước đây cô ấy không yêu.

Việc đã đến nước này, hình như cô ấy cũng chỉ có thể dùng thời gian chậm rãi chứng minh cho Viên Tư Ý xem, bản thân thật lòng thích cô.

Ngoại trừ cách này, hình như không còn cách nào.

Cũng may cô ấy đã đuổi theo đến đây, tuy rằng không biết Viên Tư Ý muốn xác nhận chuyện gì, nhưng cô ấy vẫn vui mừng vì cuối cùng bản thân vẫn ký bản hợp đồng vào chương trình này.

Nếu Viên Tư Ý thật sự lấy được một đối tượng từ chương trình này, Lý Quân Nguyện cảm thấy lúc đó có thể bản thân sẽ thật sự phát điên. Cô ấy bỗng có chút biết ơn Hứa Nhâm và Ninh Vọng, ít nhất còn cho cô ấy một cơ hội theo đuổi lại vợ.

Viên Tư Ý tắm rửa xong đi ra, cuối cùng cũng đã tẩy trang, cảm thấy thoải mái hơn.

Trước khi ngủ cô còn giúp Lý Quân Nguyện đắp lại chăn, mới tắt đèn ngủ.

Chỉ là cô không phát hiện, ly nước mật ong ngọt ngào đặt trên đầu giường kia đã được người uống hết.

_____________

A, A Nguyện cuối cùng cũng đã biết, tình tiết cuối cùng cũng bắt đầu vui vẻ rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.