Ngư lân ốc hề long đường, tử bối khuyết hề châu cung.
(*) Một câu trong tập "Cửu ca" mà Khuất Nguyên sáng tác, miêu tả cảnh tượng long cung trong tưởng tượng của tác giả, dịch tạm có thể hiểu là: sảnh như vảy rồng da cá, cung như vỏ sò ngọc trai
Cuối cùng tôi cũng trở về làm Ngư Hề.
"Tiểu Hầu gia, em đến tìm chàng đây."
-Ngoại truyện-
Sau khi dọn vào Hầu phủ, điều duy nhất tôi thấy không quen là chiếc giường gỗ hoa lê trong phòng của tôi và Tiểu Hầu gia, nhưng Tiểu Hầu gia lại không muốn thay nó.
Mỗi đêm, chiếc giường cổ này đều phát ra tiếng "kẽo kẹt" liên tục, khiến tôi đỏ mặt tía tai, nhưng anh lại rất thích thú, còn nói với tôi: "Phu nhân, đây gọi là tình thú đấy."
Tôi rất muốn đánh người.
Không ngờ Tiểu Hầu gia lại là người như vậy!
Ngoại truyện 1
Sau khi lấy lại ký ức kiếp trước, hơn hai mươi năm đầu đời của tôi, nói ngắn cũng chẳng ngắn, chỉ là một đoạn nhỏ trong dòng thời gian dài đằng đẵng mà thôi.
Hầu phủ là nhà của tôi, tôi cũng là chủ nhân nơi đây, nhưng đêm đầu tiên dọn vào, tôi vẫn ngượng ngùng hỏi quản gia: "Có căn phòng nào khác không?"
Quản gia lắc đầu nói không có.
Tôi lại đi hỏi người khác.
Đều nhận được những câu trả lời như đã bàn bạc sẵn.
Hầu phủ to lớn như vậy, sao lại không có lấy một căn phòng cho khách ở chứ?
Tôi biết bọn họ đang lừa tôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-vi-tieu-hau-gia-luon-cho-doi-toi/3650906/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.