Nguyệt Vy cảm thấy vô cùng rối rắm, cô mím môi, lo lắng nhìn anh: "Hải Thiên, anh đừng giận có được không?"
Hải Thiên thấy bộ dạng ngoan ngoãn của cô, bèn nhẹ giọng lại: "Anh không giận.Được rồi, cởi đồ ra.Anh giúp.."
Còn chưa nói xong, Nguyệt Vy đã vội vã lên tiếng: "Không được"
Cô còn ra sức túm chặt áo, lắc đầu nói: "Em không muốn, không muốn"
Trên mặt Hải Thiên hiện rõ một mảng ngây ngẩn, vẫn là không hiểu tại sao cô nhóc này lại phản ứng gay gắt như vậy.
Nguyệt Vy cắn môi dưới, ấp úng nhìn anh: "Hải Thiên...em thật sự không quen.Em...em...vẫn chưa sẵn sàng.Em...Lần này, Hải Thiên rút cuộc đã hiểu ra chuyện gì.
Anh không những không giận, mà còn mỉm cười dịu dàng, đôi mắt ánh lên vẻ ôn nhu chiều chuộng.
Hải Thiên nắm hai tay cô, ân cần nói: "Bảo bối, anh hiểu là em đang lo sợ điều gì.Nhưng mà, cưng à, em lo quá xa rồi đấy.
Anh chỉ muốn giúp vệ sinh thân thể thôi, hoàn toàn không có ý nghĩ gì khác"
Ngừng một chút, anh áp tay cô lên má mình, nhẹ nhàng nói: "Anh sẽ đợi đến khi em đồng ý.Đợi đến khi em cam tâm tình nguyện "
Nguyệt Vy nghe đến đây, trong lòng như có dòng nước ấm chảy qua.
Nhưng bỗng nhiên trong đầu hiện lên hình ảnh bóng đen tối qua, cả hơi thở nặng nề gấp gáp, những chiếc hôn nóng rực rơi đầy trước ngực, bất giác mặt cô hồng lên một mảng: "Anh...anh...rõ ràng tối qua.Anh..."
Nhắc đến chuyện tối qua, khóe môi Hải Thiên hơi cong lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-tong-tai-yeu-em-cuong-si/2610026/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.