Hai tuần trôi qua, sẽ chả có gì đâu nếu như.
Nếu như trả bài kiểm tra 15p sử hôm nọ tao chả học cái mẹ gì mà được 10.
Y như rằng, bà giáo vừa ra khỏi lớp là lũ chiến hữu lao vào hội đồng tao để bày tỏ sự phẫn nộ đối với kẻ tội đồ là tao.
Sẽ chả có gì đâu nếu như thằng Quân lại chính là cái thằng nhắc bài giúp tao được tận 10 mà nó chỉ được có 5.
Tao hỏi nó sao được có 5, ngay lập tức lũ đằng sau úp xọt tao.
"Mẹ mày!! Bố mày được 3 đã tạ ơn tổ tiên rồi mà mày còn phun câu "được có 5" à??" - Chó 1.
"Ôi mẹ ơi chó Bô nó cao điểm nhất lớp nên nó sĩ đây mà!!" - Chó 2.
"Một quả cầu bay lên trời không ai mời đi sinh nhật, ô kê cắt xoẹtttt!!" - Chó 3.
Đứng trước làn sóng dư luận đang cuộn trào, tao cũng cảm thấy có lỗi vì lỡ bỏ rơi chúng nó.
Tao sẽ chuộc tội!
Nhưng tao không thể làm gì hơn ngoài việc tối về up ảnh điểm 10 lên facebook rồi tag từng thằng chó cắn tao hôm nay vào.
Chưa đầy 2 phút đã ăn 5 cái phẫn nộ.
Thằng đĩ Ngọc 0.5 lên 1 còn rì pọt(report) acc facebook tao. Đáng lẽ nó được 2 cơ mà can tội phát biểu não tàn trong giờ Sử nên bả trừ điểm.
Hahahahahahaha (☞゚∀゚)☞ tao lại sợ chúng mày quá cơ.
Ngồi chém gió góp bão với mấy thằng ml một hồi, tao chợt nhớ ra điểm 5 của thằng Quân.
Hồi lớp 6 hay sao í, nó từng ăn con 7 điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-thang-duc-rua-ten-trang/23197/quyen-1-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.