Tạ Trọng Tinh là người có lực hành động rất mạnh, nếu đã quyết định muốn giúp Tần Chung Việt nâng cao thành tích thì y sẽ nhanh chóng quán triệt chuyện này, không chậm chạp câu nệ chút nào.
Tối hôm đó y lập tức thu dọn đồ đạc để vào trong nhà Tần Chung Việt.
Sau khi Chung Nhất Minh biết được, tâm tình phá lệ phức tạp, cậu ta ngăn không được ghen tuông trong lòng, nhịn không nổi nói với Tạ Trọng Tinh: "Cậu giúp cậu ta phụ đạo, sẽ không ảnh hưởng tới việc ôn tập của cậu chứ?"
Tạ Trọng Tinh không chú ý tới sự ghen tuông trong giọng nói của cậu ta, trả lời: "Sẽ không, tôi ôn tập cũng ổn định rồi."
Chung Nhất Minh dùng giọng điệu như nói giỡn: "Vậy sau này tôi còn có thể hỏi đề với cậu được nữa không?"
Tạ Trọng Tinh bỏ một bộ quần áo cuối cùng vào túi hành lý, nhìn cậu ta một cái, "Vì sao không thể?"
Chung Nhất Minh đáp: "Sợ ảnh hưởng các cậu."
Tạ Trọng Tinh nói: "Không ảnh hưởng đâu, lúc nào cậu cũng có thể hỏi tôi."
Chung Nhất Minh nói: "...... Ừ, vậy cậu cẩn thận một chút."
Cậu ta nhìn Tạ Trọng Tinh ra cửa thì trong lòng thở dài một hơi, như vậy khá tốt, vốn dĩ cậu ta cũng chỉ trộm thích Tạ Trọng Tinh mà thôi.
Tạ Trọng Tinh ra cổng trường, Tần Chung Việt đang ở trong xe chờ y, từ cửa sổ xe đã nhìn thấy người, còn xuống xe mở cửa cho y nữa, từ đầu tới cuối luôn ân cần chu đáo.
Tạ Trọng Tinh trừ bỏ ngay từ đầu có chút không quen thì đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-ten-cong-paylak-da-trong-sinh-roi/1001940/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.