Vừa nói dứt từ chết, nước mắt tôi tự nhiên lăn dài bên hai gò má hồng hào, lâu rồi tôi không được khóc mà còn khóc trông sự sợ hãi như thế này, ba tôi sẽ đến đón tôi về chứ hay là ông sẽ mãi mãi không tìm ra được chúng tôi... Nghĩ đến tình huống xấu nhất tôi bỗng oà khóc lớn hơn, Đoàn thấy vậy cũng hoảng lắm, cậu ta cứ bảo tôi nhỏ tiếng thôi rồi lại dùng đôi bàn tay gầy gò của mình áp sát lên hai bên gò má tôi, vừa lau vừa an ủi bảo rằng tôi hãy yên tâm, rằng ba sẽ tìm được hai đứa. Tiếng nói chuyện xì xào bên ngoài một lúc một gần hơn, cánh cửa được mở ra, tôi hoảng loạn ngồi nép sao người của Đoàn, một tay nắm chợt lấy cánh tay trái của Đoàn, cả người tôi run rẩy. Một tên mập lùn và một tên cao đen mặt mũi dữ tợn bước vào, tên mập lùn cười sảng khoái nói lớn vào mặt hai đứa tôi:
- Chờ thằng ba mày giao nộp đầy đủ thì bọn tao sẽ đem mày bán qua campuchia, còn thằng nhóc này thì đem mổ xẻ nội tạng bán kiếm thêm mày nhỉ!!
Nghe đến đây tôi còn sợ hơn chỉ có Đoàn là còn giữ chút bình tĩnh nhưng tôi vẫn thấy được những giọt mồ hôi đang lấm tấm trên cổ của cậu, tuy biết giờ có nói gì thì cũng không lại bọn họ nhưng Đoàn vẫn dứt khoát nói một câu:
- Bọn bây đụng sai người rồi!
Tên cao đen đứng chắn trước mặt của Đoàn, tay phải chỉa chỉa vào đầu của cậu và cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-loai-bi-thuong/2947681/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.