Đoàn nhìn ông cũng biết là ông chỉ muốn tốt cho mình nên anh đã nói những lời chắc chắn để ông đừng lo:
- Chú Định này, con biết thân phận của con nằm ở đâu và con cũng chưa từng nghĩ đến cô chủ, con chỉ là một tên người làm có thân phận thấp hèn làm sao dám mơ mà trèo cao được ạ, ông cứ yên tâm đi con biết con nên đứng ở đâu mà.
Nói xong anh cũng quay lưng mở cửa đi vào phòng, khoá chốt cánh cửa anh mới an tâm mà dồn hết những gì mình kiềm nén lúc nãy xả vào bồn tắm nằm trong đấy thật lâu, trong thâm tâm chỉ nhớ mỗi nụ cười tươi ban nãy của cô chủ nhưng là cười với người khác chứ không phải với anh. Trái tim anh khẽ nhói lên khi nghĩ đến hai từ bạn trai mà chính cô chủ đã thốt ra, tự nhấn mình chìm xuống bồn nước rồi cũng một lúc sau anh từ phòng tắm đi ra ngồi yên vị vào bàn làm việc. Lúc này Cảnh Phi cũng dẫn Hoàng Du lên phòng đã dọn dẹp sẵn, lúc vào đến phòng thì Hoàng Du lại hành động ôm chầm Cảnh Phi từ sau, giọng anh hủ hỉ vào tai cô:
- Này người yêu, tôi ôm từ phía sau như vậy có được không?
Cảnh Phi không giật mình chỉ nhẹ nhàng dơ chân lên rồi đập mạnh vào bàn chân anh, sắc mặt anh tím tái vì cú đập dập mạnh từ cô ban cho vì cái tội dám hành động dại dột, cô cất giọng hả hê nói:
- Trước mặt mọi người thì cậu có thể làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-loai-bi-thuong/2946812/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.