Buổi sáng hôm sau, Đoàn đã đi làm từ sớm chỉ còn ông Hoàng ăn sáng cùng Cảnh Phi và Hoàng Du trong bữa ăn ông có hỏi Hoàng Du vài câu:
- Cậu là con trai của ông Võ
Hoàng Du uống một ngậm nước rồi trả lời:
- Dạ bác, công ty ba con tuy không lớn mạnh như công ty nhà mình nhưng vẫn có chỗ đứng nhất định trong khương trường
Ông Hoàng lại cười mỉm ánh mắt kiên định nhìn Hoàng Du và nói:
- Ta không quan trọng việc gia đình cậu như thế nào nhưng nếu con gái của ta đã chọn cậu thì cậu phải có điều gì làm cho ta chấp nhận chứ.
Hoàng Du hơi căng thẳng nên cậu nói vài câu bông đùa để giảm độ căng thẳng mà ông Hoàng tạo ra:
- Ngoài nhiều tiền ra thì con vẫn chưa thử sức để vào công ty làm nhưng ở đây chơi một tuần nữa con sẽ chính thức vào công ty ba làm lúc đó sẽ thể hiện được thế khả năng của con.
- Còn gì khác không?
Hoàng Du nghiêm mặt giọng chững chạc nói:
- Con còn có thể chăm sóc tốt cho Cảnh Phi ạ.
Ông Hoàng chỉ vào dĩa cá trước mặt và nói:
- Cậu biết tại sao dĩa cá kia lại được lấy xương sạch sẽ không.
Hoàng Du đổ mồ hôi nói lắp bắp:
- Dạ… chắc là vì… cho dễ ăn hơn ạ
- Vì con bé Cảnh Phi nhà tôi từ nhỏ nó đã hay bị mắc xương cá rồi đến khi lớn thì người làm trong nhà vẫn luôn giữ thói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-loai-bi-thuong/2946810/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.