Anh có hơi ngại ra mặt rồi chỉ tay qua ly cam ép đáp lại tôi:
- Tôi còn chưa uống xong mà cô chủ!
Tôi nhìn qua ly cam ép còn được một ngụm là hết rồi lại quay sang nhìn anh, tôi vừa nhai vừa nói:
- Ui có nhiêu đó tôi uống cái ực ấy, trời cũng đã khuya rồi giờ này mà tắm trễ quá thì dễ bệnh lắm đấy.
- Chờ cô ăn xong rồi tôi rửa chén luôn một thể… được không?
Nghe được câu này từ anh, tôi cũng chẳng biết nên nói gì nữa. Tôi luôn có cảm giác anh luôn muốn làm những điều nhỏ nhặt tới lớn lao cho tôi, mỗi câu mỗi chữ anh nói ra rất ấm áp không nặng lời cũng chẳng có chút gì trêu ghẹo quá đà… tôi không dám nhìn thẳng nữa, cúi đầu ăn lẹ lại tiếp tục vừa ăn vừa nói:
- Thôi thôi để đấy tôi rửa cho, anh đã nấu cho tôi ăn rồi mà, giờ tôi cũng lớn rồi còn trẻ con đâu mà việc gì cũng đến tay người khác, tôi tự làm được.
- Thôi vậy chúng ta cùng làm đi, nãy giờ chúng ta cũng bày nhiều rồi, cô chủ phụ tôi thì tôi phụ cô chủ...
Tôi cảm thấy việc nói nhiều cũng không có tác dụng gì nên đành gật đầu coi như đồng ý. Thật chất là tôi rất thích việc cùng làm chung với anh, nhưng cứ phải ra vẻ này nọ khiến tôi cũng cảm thấy mệt, thôi thì lâu lâu cho bản thân được cảm giác gần anh cũng như cho anh được cảm giác gần tôi… Tình cảm của chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-loai-bi-thuong/2946798/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.