Đến khi anh đi ra, tôi vẫn giả vờ là đang ngủ, một lần nữa tôi lại nghe thấy tiếng bước chân tới gần đầu giường của mình, tôi còn cảm nhận được chiếc nệm bị lún xuống và bàn tay anh nhẹ nhàng vuốt mái tóc của tôi. Sau đó thì tôi không còn cảm nhận được gì nữa, hình như là anh đã quay về với chiếc ghế sofa kia rồi. Không hiểu sao tôi lại phải làm như thế này nữa, cố thức mãi cũng không được, tôi bắt đầu chìm vào cơn buồn ngủ… đến gần sáng thì nghe loáng thoáng bên tai tiếng nói quen thuộc của anh:
- Anh xin lỗi...
Dù đang mơ ngủ nhưng tôi vẫn tự hỏi mình: "Sao anh lại xin lỗi tôi?"
Đến khi mở mắt thì anh đã không còn trong phòng nữa, cứ thế trôi qua đã hai ngày chúng tôi không nói chuyện với nhau, một phần vì sáng sớm anh đã đi làm, phần còn lại là tối muộn anh mới về. Tôi vẫn luôn chờ đến khi anh về thì tiếp tục giả vờ ngủ, từ hôm tôi nhìn thấy anh cùng chị ấy, tôi thật sự không muốn nói chuyện với anh cũng không biết làm sao để ghen cho anh hiểu, nên cứ chọn cách im lặng như thế và hôm nay cũng thế, nhưng lần này thì khác. Anh chủ động tiến lại giường và hỏi tôi, tôi thì vẫn giả vờ là đã ngủ nhưng bên tai vẫn nghe anh hỏi:
- Em ngủ rồi à? Hai hôm nay chẳng nói chuyện được với em, do anh luôn về muộn nên không có cơ hội nói chuyện nhiều hơn với em.
Dù anh đã im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-loai-bi-thuong/2946768/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.