Minh Khôi nhìn Cảnh Phi, hiện tại bây giờ cả hai đã chẳng thể nào vui vẻ như trước sau cái chết của Phương Hà, dừng như mọi thứ đã thay đổi hẳn, Cảnh Phi chợt nhớ ra điều gì đó liền hỏi ngay:
- Chiêu Lâm là chị họ của cậu à?
- Đúng vậy, cũng xa thôi chứ không gần lắm! Nhưng mà vì cậu là bạn của tôi nên tôi vẫn muốn cho cậu biết điều này… Chiêu Lâm chị ấy rất thích anh Đoàn, nhìn vào hành động của chị ấy có thể thấy là bất chấp tất cả vì chồng của cậu đấy.
- Cậu… còn biết gì thêm nữa không?
Minh khôi lúc này mới đưa ánh mắt khó hiểu nhìn Cảnh Phi, giọng anh lo lắng hỏi:
- Có chuyện gì rồi đúng không? Xin lỗi vì lúc nãy tôi có nghe loáng thoáng điều gì đó liên quan đến Anh Đoàn!
- Cũng không có gì đâu! Chỉ là tôi muốn biết thêm về Chiêu Lâm.
Minh Khôi trầm mặt một lúc anh đứng dậy nhìn lên chân dung của Phương Hà, rồi cất giọng trầm khàn bảo:
- Nếu bà lo lắng quá thì để tôi! Tôi đi khuyên ngăn chị ấy tránh xa cuộc sống của vợ chồng bà ra. Nhưng theo tôi thấy Anh Đoàn cũng rất cần chị ấy, Cảnh Phi à… những chuyện của Phương Hà, tôi đã tha thứ cho bà rồi. Vậy nên điều tâm nguyện mà Phương Hà muốn là hai người bạn thân như chúng ta phải cố sống thật vui vẻ, vậy nên đừng suy nghĩ đến cái chết.
- Tôi biết rồi cảm ơn ông!
- Có chuyện gì có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-loai-bi-thuong/2946720/chuong-77.html