Cô nở một nụ cười mỉm như mãn nguyện, và rồi sao đó mãi mãi không còn sao đó nữa. Cô quyết định khép chặt cuộc đời mình tại đây, Đoàn lúc này vẫn còn say giấc ngủ mà không biết được lần ôm cuối cùng này lần nói chuyện này, lần uống rượu cùng nhau này, chính là lần cuối được ở bên người con gái anh yêu. Thân thể Cảnh Phi cùng bộ váy trắng nhuốm màu đỏ tươi trong bồn tắm, trong căn phòng từng ấm áp tiếng cười nói tiếng yêu thương. Nơi gốc cổ thụ cũng chỉ còn là một kỷ niệm đẹp, tất cả ngõ ngách trong căn nhà này đều chứa đựng hình bóng của cả hai và mọi người. Giờ đây đã kết thúc thật rồi!
Anh giật mình tỉnh dậy thì cũng đã là 7 giờ sáng, nhìn bên cạnh lại không thấy cô đâu, anh bất ngờ nhìn đến phòng tắm đang mở đèn. Cũng không nghĩ nhiều cứ tưởng là cô đang sửa soạn nên anh lại mỉm cười nhẹ nhàng rồi bước xuống đi lại phía nhà tắm gõ ba tiếng " cốc cốc cốc " giọng anh nói vọng vào bên trong hỏi:
- Vợ à, hôm nay em dậy sớm thế! Sao không kêu anh dậy, anh xuống nhà trước nhé, xong xuôi rồi ra ăn sáng với anh nhé.
Anh lắc đầu kiểu như vừa chóng mặt, nhưng rồi mới đi chưa được ba bước anh lại khựng lại, một mùa tanh sọc vào sóng mũi anh, mùi tanh này nó phát ra từ trong phòng tắm. Lòng anh lúc này nóng ran như lửa, cảm giác bất ổn đến lạ lùng, anh cố lùi lại vài bước gõ thêm vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-loai-bi-thuong/2946661/chuong-107.html