Bạch Dương Vĩ trở về dĩ nhiên Sở Hòa rất vui. Sau khi giúp Bạch Dương Vĩ tắm xong cậu lại bận bịu làm đồ ăn nhẹ cho hắn. Những món tráng miệng Bạch Dương Vĩ thích cậu đều cố gắng làm, chuyện vừa nãy hắn làm cậu buồn cũng vì thế mà quên đi mất.
Mấy người làm thấy cậu hăng hái cũng không nói gì, Bạch Dương Vĩ ở phòng làm việc một lúc thì đi xuống, vừa vào nhà bếp đã thấy rất nhiều món tráng miệng mình thích. Bên cạnh chỗ mình ngồi còn có Sở Hòa hì hục pha nước vào ly để sẵn.
" Sở Hòa, cậu định vỗ béo tôi sao ?"
Bạch Dương Vĩ nở nụ cười ngồi vào bàn ăn, buông một câu trêu chọc Sở Hòa.
Sở Hòa mặt lại đỏ lắc đầu, bàn tay làm ra ngôn ngữ kí hiệu.
"Ngài mới về nhà, cần ăn nhiều để dưỡng sức "
" Sở Hòa vẫn là tốt nhất."
Những món ăn nhẹ đều theo kiểu Châu Á, rất vừa miệng với Dương Vĩ. Hắn ngửi mùi thơm của đồ ăn rồi lại nhìn Sở Hòa nói.
" Mau ngồi xuống ăn cùng tôi đi"
Sở Hòa giật mình vì câu nói đó, cậu được ngồi ăn chung với Bạch Dương Vĩ sao ? Thật sự được ngồi ăn chung ư ?
Chuyện này thật không thể tin được, Sở Hòa định thần lại lắc đầu từ chối.
Bạch Dương Vĩ nhíu mày đứng bật dậy, hắn kéo cậu ấn ngồi xuống cái ghế ngay bên cạnh mình. Nghiêm giọng đáp.
" Chúng ta lớn lên cùng nhau, tôi xem cậu như em trai của mình thì việc gì cậu phải ngại hả ? Mấy năm trước ở chung với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-ke-cam-muon-noi-yeu-anh/226992/chuong-8.html