Sau đêm đó Bạch Dương Vĩ cũng để ý nhiều hơn. Hắn đã hỏi bác sĩ, nếu chịu khó cho ăn uống điều độ cùng uống thuốc. Nhanh thì ba ngày, chậm thì một tuần là bệnh tiêu chảy sẽ thuyên giảm.
Bạch Dương Vĩ quyết định không đến công ty một tuần tập trung ở nhà chăm sóc cho Sở Hòa.
Thật ra thì việc này hắn cũng không cần lắm, ở nhà còn có dì giúp việc cùng quản gia. Nhưng bệnh tình của Sở Hòa cách một tiếng phải hỏi một lần, nếu cậu gật đầu thì đưa Sở Hòa vào nhà vệ sinh, nếu cậu lắc đầu thì tức là không cần.
Bạch Dương Vĩ sợ những người khác hỏi Sở Hòa sẽ ngại, cho nên ở nhà theo sát Sở Hòa.
Không những thế, hắn còn thuê người lót thảm dưới sàn nhà, là loại thảm êm ái nhất. Tránh trường hợp bị ngã cũng không đau lắm.
Thật ra Bạch Dương Vĩ là toàn tâm toàn ý yêu thương Sở Hòa. Nếu không nhờ có chuyện hiến mắt, Bạch Dương Vĩ có lẽ cũng không thể nhận ra điều này.
Có lúc đang họp với các nhân viên qua máy tính, chỉ cần Sở Hòa gật đầu muốn đi vệ sinh. Hắn cũng sẽ bỏ dở công việc, nhẹ nhàng dẫn cậu đi vào toilet.
Việc Bạch Dương Vĩ yêu một người cùng giới cuối cùng cũng truyền ra công ty, còn truyền ra đến bên ngoài. Báo chí cũng bắt đầu đưa tin, hại ông bà nhà họ Bạch tức gần chết.
Thái Tuế Vân mấy ngày này cũng đòi gặp Bạch Dương Vĩ hoặc Sở Hòa vài lần.
Nhưng cuối cùng thím Hoa cùng quản gia chỉ có thể ra sức ngăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-ke-cam-muon-noi-yeu-anh/1057104/chuong-85.html