Lưu ý: Chương này có chút bẩn, bẩn ở đây là những vết bẩn trên cơ thể. Mong các bạn đọc không chê hay trách cứ nhân vật.
------****-------
Bạch Dương Vĩ quả thật không cho Sở Hòa rời đi, áo quần của cậu cũng được Bạch Dương Vĩ mang hết lên trên phòng hắn.
Mặc kệ Sở Hòa phản kháng, Bạch Dương Vĩ vẫn quyết định cùng Sở Hòa ở chung một phòng.
Bận rộn cả một ngày trời cũng đã hơn mười giờ tối. Sở Hòa bị Bạch Dương Vĩ cho uống thuốc sau đó ép lên giường nằm ngủ.
Sở Hòa sức khỏe vẫn chưa tốt, cộng với việc bụng bị tiêu chảy cho nên sức lực còn rất yếu. Vừa nằm trên giường chưa được bao lâu thì nhắm mắt ngủ say.
Có lẽ vì được ngủ ở chăn êm nệm ấm, không còn phải chống chọi với cái lạnh khắc nghiệt của ngoài kia. Sở Hòa ngủ say đến nổi Bạch Dương Vĩ dựng người cậu dậy để cắt tóc. Sở Hòa cũng chỉ kêu hừ hừ vài tiếng rồi ngủ tiếp.
Hắn cắt những đường cắt rất lộn xộn, nhưng cũng được xem là khiến giúp cho Sở Hòa trông gọn gàng hơn một chút.
Cũng đúng thôi, Bạch Dương Vĩ là tổng tài chứ không phải thợ cắt tóc. Làm sao có thể cắt đẹp cho được.
Mười một giờ tối, hắn đặt Sở Hòa vào chăn để cậu ngủ tiếp. Bản thân lúc này cũng mới nhớ ra mình cả ngày nay cũng chưa ăn gì. Giờ này cũng đã muộn, không thể làm phiến thím Hoa đã có tuổi được.
Nghĩ đi nghĩ lại, Bạch Dương Vĩ vẫn là quyết định xuống bếp tự nấu mì gói ăn vậy.
Hắn hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-ke-cam-muon-noi-yeu-anh/1057102/chuong-83.html