*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi Tiểu Ái Nhi nói địa điểm nơi Sở Hòa đang ở, Bạch Dương Vĩ không chần chừ nữa mà lao ra khỏi phòng. Vừa hay gặp trúng hai tên vệ sĩ được mẹ của hắn thuê về để canh giữ nghiêm ngặt.
Nhưng hiện tại đối với hắn cái gì cũng không quan trọng, không cần quyền lực cũng chẳng sao.
Nhưng mà Bạch Dương Vĩ hiện tại cần Sở Hòa.
Hắn lao ra khỏi phòng, lại bị hai tên vệ sĩ chặn lại.
"Thiếu gia, lệnh của phu nhân không cho ngài ra khỏi phòng. Hôm nay là ngày bàn bạc hôn sự của ngài."
"Cút hết ra, tôi đây không muốn cưới xin gì nữa. Đây là lệnh của bà chủ"
"Tôi bảo các người mau tránh ra!"
"Thiếu gia xin cậu đừng làm khó chúng tôi!"
Đám người vệ sĩ dù sao cũng chỉ có thể nghe theo lệnh của người đã thuê mình. Hiện tại Bạch Dương Vĩ làm khó họ, họ cũng không biết phải làm thế nào.
Nhậm Phi đẩy chiếc xe lăn có Tiểu Ái Nhi đi ra ngoài, Tiểu Ái Nhi nói.
"Tôi cũng không muốn cưới nữa, để anh ấy đi đi"
Tiểu Ái Nhi nói những lời này ra lòng tựa nhẹ như tơ, thì ra sau khi Sở Hòa rời đi, cô cũng nhận ra mình không còn tình cảm gì với Bạch Dương Vĩ nữa.
Hai người bọn họ có thể là luyến tiếc kỉ niệm, cũng có thể chỉ là bị ràng buộc bởi quyền lực.
Bây giờ một người rời đi tìm hạnh phúc mới, một người dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-ke-cam-muon-noi-yeu-anh/1057091/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.