Bạch Dương Vĩ lái xe trên đường, trong đầu hắn vẫn toàn hiện hữu khuôn mặt của Sở Hòa. Thời gian gần đây đến cả việc thích ăn thức ăn do người khác nấu hắn cũng không làm được, đôi lúc ngẩng người sẽ nhớ đến Sở Hòa thay vì Tiểu Ái Nhi.
Lại nhớ đến lời quản gia vừa nói. Hắn sẽ hạnh phúc chứ? Câu hỏi đó là dành cho hiện tại hay tương lai?
Bạch Dương Vĩ chìm trong mớ hỗn độn, nhớ lại khoảng thời gian Sở Hòa và Bạch Dương Vĩ một bước biến thành người xa lạ. Càng nghĩ trong lòng càng khó chịu.
Mớ hỗn độn này hắn phải giải quyết thế nào?
Sở Hòa đau lòng thật sự là do cậu ta chuốc lấy hay sao?
Tiểu Ái Nhi có thật là chịu nhiều thiệt thòi hay không ?
Bạch Dương Vĩ càng suy nghĩ càng rốn rắm. Cuối cùng vẫn là nhịn không được mà đập một tay lên tay lái, hét lớn.
"Khốn khiếp!"
Dạo gần đây hắn cũng chửi bậy nhiều hơn trước rồi.
Bạch Dương Vĩ vừa đến sân bay đã thấy Tiểu Ái Nhi đứng sẵn ở trước cửa chờ. Hắn ôm một bó hoa lớn, khôi phục lại tinh thần mỉm cười tặng cô.
"Mừng em vì chuyến đi công tác lần này thành công!"
Tiểu Ái Nhi mỉm cười nhẹ nhàng khẽ nói với hắn.
"Giúp chồng sắp cưới của em là chuyện dĩ nhiên!"
Bạch Dương Vĩ vén một chút tóc đang bay trước gió của cô, nhẹ nhàng hôn lên má Tiểu Ái Nhi một cái.
"Đúng vậy, Tiểu Ái Nhi vẫn là người sau này nên cùng mình cả đời"
Bạch Dương Vĩ một lần nữa tự trấn an mình, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-ke-cam-muon-noi-yeu-anh/1057075/chuong-56.html