Sáu giờ sáng, Sở Hòa bước xuống giường như mọi ngày. Thông thường, cậu đều dậy sớm như vậy để chuẩn bị thức ăn cho Bạch Dương Vĩ, mỗi ngày Sở Hòa đều chăm chỉ như vậy.
Cậu mở cửa sổ phòng mình, vươn vai thỏa mái thở ra một tiếng. Sau đó đi vào nhà vệ sinh, bắt đầu đánh răng rửa mặt. Một ngày mới lại bắt đầu.
Sở Hòa vừa thay quần áo vừa miên man suy nghĩ.
Suy nghĩ của cậu cũng không có gì nhiều, chỉ đơn giản nghĩ hôm nay nên nấu món gì cho Bạch Dương Vĩ.
Vừa đi xuống cầu thang, cậu vừa nghĩ ngợi. Chỉ là mi mắt phải bỗng nhiên giật một cái.
Người xưa từng nói, giật mi mắt trái là có chuyện vui, giật mi mắt phải là có chuyện xui xẻo xảy ra. Sở Hòa vừa thấy mi mắt phải mình giật, trong lòng tự hỏi.
" Chẳng lẽ có điều gì xui rủi sắp xảy ra sao?"
Nhưng mà Sở Hòa ngay lập tức bác bỏ nó. Cậu không thể nói chuyện, công việc hằng ngày chỉ có nấu ăn xong việc thì có thể về phòng hoặc phụ giúp mọi người. Cậu sống an ổn lâu như vậy, cũng chưa từng gây sự hay có chuyện gì xảy ra mà.
Nhưng Sở Hòa càng nghĩ, mi mắt phải càng giật dữ dội. Sở Hòa bĩu môi, dùng một tay giữ nhẹ mi mắt lại. Đợi một lúc sau nó mới không còn giật nữa, lúc này cậu khôi phục vẻ bình thường đi nấu ăn.
Còn hai ngày nữa là đến trung thu, hôm qua tất cả người làm kể cả quản gia đều được Bạch Dương Vĩ cho về nhà đón trung thu cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-ke-cam-muon-noi-yeu-anh/1057045/chuong-26.html