Ăn uống no đủ, cả hai lại trở về phòng ngủ nghỉ ngơi một lúc. Lần này đưa Sở Hòa đi chơi, Bạch Dương Vĩ cũng muốn cho cậu được thỏa mái.
Sở Hòa nghe đến sắp được đi tắm biển thì cười rạng rỡ, còn chuẩn bị phao tắm, áo quần đi bơi và nhiều vật dụng khác. Bạch Dương Vĩ nằm trên giường nhắn tin với Tiểu Ái Nhi, thấy cậu cứ chạy qua chạy lại cũng nhịn không được mà hỏi.
" Sở Hòa à! Được đi biển vui đến vậy sao ? Cậu chạy qua chạy lại được một lúc rồi, tôi cũng sắp bị cậu làm cho chóng mặt rồi"
" A ..."
Sở Hỏa cứ tưởng mình làm phiền hắn lập tức ngoan ngoãn ngồi xuống ghế, gãi đầu cười ngượng ngùng. Ánh mắt còn len lén theo dõi xem hắn có giận mình không.
Nhìn dáng vẻ của Sở Hòa như con mèo nhỏ, Bạch Dương Vĩ đứng lên đi đến gần cậu. Hắn dùng bàn tay to lớn của mỉnh xoa đầu nhóc con, còn không quên hỏi.
" Rất thích đi biển sao ?"
Nhận được câu hỏi quan tâm từ hắn, Sở Hòa mới buông lỏng bản thân hơn một chút. Cậu ngượng ngùng gật đầu.
Dáng vẻ làm cái gì cũng cẩn trọng của cậu khiến Bạch Dương Vĩ nhịn không được mà bật cười. Hắn đáp.
" Cũng chỉ có mình đại thiếu gia đây đối tốt với cậu. Sau này có thời gian, tôi lại đưa cậu đi biển. Không cần quá phấn khích như vậy đâu"
Tích cách Bạch Dương Vĩ nói là làm, một khi hắn đã hứa thì hắn sẽ thực hiện. Cậu biết hắn không nói dối cậu, cho nên cười rất tươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-ke-cam-muon-noi-yeu-anh/1057043/chuong-24.html