Thấy Diệp Ngọc Tinh có vẻ đã bình tĩnh lại, Maggie liền thả Diệp Ngọc Tinh ra khỏi bong bóng, cô bé nhìn cậu, lẩm bẩm:
“Tui đã giúp anh nhiều lắm luôn đó.”
Diệp Ngọc Tinh nghi hoặc nhìn cô:
“Em giúp anh cái gì?”
Maggie đếm ngón tay:
“Anh nhìn đi, tui đã nhắc nhở anh bằng truyện cổ tích, tui còn cố ý làm đám ác ma đó để lộ ra sự thật nữa.”
Cô nghiêng đầu, tuyên bố công lao:
“Hơn nữa tui còn mở cửa sau cho anh! Tui chưa từng để anh rút phải những lá bài nguy hiểm chết người!”
Diệp Ngọc Tinh hơi cứng lại:
“Vậy tại sao em không nói thẳng cho anh biết ai là dị tộc, mà còn muốn anh chơi cái trò này?”
Maggie cảm thấy kỳ quái nhìn cậu, nói như một lẽ đương nhiên:
“Nói thẳng cho anh biết thì rất nhàm chán. Hơn nữa, chẳng phải anh đã đoán ra rồi sao?”
Diệp Ngọc Tinh tuyệt vọng vò đầu bứt tóc:
“Vậy đến tột cùng là trò chơi này có ích lợi gì vậy?”
Maggie nắm tay Diệp Ngọc Tinh, nói với vẻ mặt đầy chân thành:
“Để anh có được hảo cảm của ác ma, trở thành bạn với ác ma. Nhiệm vụ tìm kiếm dị tộc của trò chơi này, chính là để giúp anh tiếp xúc với những người khác.”
Cô lấy ra một con dao găm được trang trí đẹp mắt từ trong túi váy của mình, đưa nó cho Diệp Ngọc Tinh:
“Bây giờ, chúng ta hãy nói về các quy tắc thực sự của trò chơi.”
Maggie hắng giọng hai lần:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-di-toc-giua-cac-cau/2884493/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.