Diệp Ngọc Tinh không có thời gian để trả lời câu hỏi này, bởi vì người quản gia cao lớn giống như người khổng lồ xông vào từ cửa đã cắt ngang cuộc trò chuyện của bọn họ.
Sắc mặt của bé Percy đột nhiên thay đổi, đẩy cậu ra khỏi phòng:
“Chạy!”
Trong lúc chạy vội, Diệp Ngọc Tinh đã làm rơi hoa hồng trên mặt đất, nhưng cậu còn chưa kịp xoay người lại nhặt thì đã nghe thấy tiếng bước chân giẫm lên sàn nhà lớn đến mức chấn động vang ở bên tai. Diệp Ngọc Tinh liếc nhìn hầu gái khổng lồ có khuôn mặt dữ tợn đang đuổi sát sau lưng mình, cậu cắn răng một cái tiếp tục chạy ra ngoài.
Đến khi cậu quay lại nhìn, những bông hoa hồng trên mặt đất đã bị giẫm nát hết cả rồi.
–
Thời điểm Diệp Ngọc Tinh choáng váng nằm trên nền đất đen như mực, cậu mới hiểu được “vượt qua ranh giới của những giấc mơ sẽ có nhắc nhở” mà Maggie nói là có ý gì. Lúc nãy khi cậu nhảy ra khỏi hoa viên của lâu đài, mặt đất vốn bằng phẳng đột nhiên lún xuống, Diệp Ngọc Tinh theo quán tính ngã lăn mấy vòng mới dừng lại, cùng lúc đó thì tiếng nhắc nhở đinh tai nhức óc cũng vang lên trong đầu.
Cậu nằm trên đất trong chốc lát, mới chống tay bò dậy, quan sát khung cảnh xung quanh một lúc.
Hình như cậu đang ở trong một cái hang rất lớn, xung quanh là bóng tối vô tận và sự im lặng, chỉ có thể nghe thấy tiếng nước rơi "tí tách" truyền ra từ sâu trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-di-toc-giua-cac-cau/2884490/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.