Diệp Ngọc Tinh dùng chăn quấn lấy mình trong bóng tối, cậu không biết mình đã ở chỗ này của Tần Hạc Minh bao lâu rồi, bởi vì anh hoàn toàn không cho cậu ra khỏi phòng. Sau lần chạy trốn thất bại đầu tiên, rồi bị Tần Hạc Minh đè trên giường chịch đến mức khóc lóc xin tha, cậu đã không dám trốn ra ngoài nữa. Tần Hạc Minh không cho Diệp Ngọc Tinh ăn thứ gì cả, mà chỉ ép cậu uống máu của mình vào một thời gian cố định mỗi ngày, thế cho nên giờ chỉ cần cậu nhìn thấy anh thì sẽ lập tức sợ hãi mà trốn đi.
Diệp Ngọc Tinh cảm thấy hơi sầu mà ôm chăn nhỏ của mình trốn trong góc phòng, không biết nên làm gì tiếp theo nữa. Có lẽ là bởi vì thái độ mà Tần Hạc Minh dành cho mình trước đây quá tốt, cũng chưa từng biểu lộ quá nhiều khía cạnh ác ma của anh, thế cho nên Diệp Ngọc Tinh căn bản không nhận thức được bản chất của ác ma và loài người đến tột cùng có cái gì khác nhau.
Tuy nhiên, thái độ xấu xa không hề che giấu của Tần Hạc Minh trong mấy ngày nay đã làm cho Diệp Ngọc Tinh có chút thấy rõ thói quen cướp đoạt và sự tàn ác ăn sâu vào xương ác ma —— muốn có thì phải có cho bằng được, có được rồi thì sẽ ăn vào bụng từng chút một.
Dù vậy, nhưng Diệp Ngọc Tinh vẫn cảm thấy thái độ của Tần Hạc Minh thay đổi quá đột ngột.
“Này, Diệp Ngọc Tinh.”
Diệp Ngọc Tinh đột nhiên ngẩng đầu lên:
“Maggie?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-di-toc-giua-cac-cau/2884465/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.