Diệp Ngọc Tinh khẩn cấp chưa trị vết thương cho Tần Hạc Minh, không biết tại sao mà vết thương này lại không có dấu hiệu lành lại dưới khả năng tự lành mạnh mẽ của anh. Lúc này Tần Hạc Minh giống như con người vậy, anh rơi vào tình trạng yếu ớt sau khi bị dao đâm. Anh quay đầu nhìn Diệp Ngọc Tinh, im lặng lạ thường, không biết đang suy nghĩ gì nữa.
Diệp Ngọc Tinh thật cẩn thận nhìn anh một cái, do dự nói:
“Tần Hạc Minh…… Tại sao anh lại để tôi uống máu của mình vậy?”
Tần Hạc Minh nhìn cậu một lát, hạ giọng nói:.
“Có lợi cho cơ thể của em.”
Diệp Ngọc Tinh nghĩ đến lời nói của Maggie, trong lòng khẽ động:
“Vậy thì Tần Hạc Minh, người chết có thể sống lại không?”
Tần Hạc Minh lắc đầu:
“Khi một người chết đi, linh hồn sẽ nhanh chóng biến mất trong cơ thể, không thể sống lại được.”
Quả nhiên là như vậy, Maggie đang nói dối mình. Diệp Ngọc Tinh cúi đầu nhìn ngón tay dính máu của mình, suy nghĩ trong lòng một lúc: Maggie trông có vẻ ngây thơ đáng yêu và những ác ma như hổ rình mồi với mình, đến tột cùng bên nào đáng tin hơn, bên nào sẽ không làm hại mình đây.
Cậu nghĩ đến Percy dịu dàng xinh đẹp, nghĩ đến Lâm Chỉ, người đã nói rằng sẽ không bao giờ làm hại mình, rồi lại nghĩ đến Eugene đút máu cho mình uống……
Diệp Ngọc Tinh ngẩng đầu:
“Tần Hạc Minh, anh sẽ làm hại tôi sao?”
Tần Hạc Minh nhìn cậu một lúc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-di-toc-giua-cac-cau/2884463/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.