1.
Khi Diệp Ngọc Tinh ở Ardglass, lãnh địa của Eugene, trùng hợp gặp được em họ của y đến làm khách.
Cô em họ tên là Ophelia, là một cô gái —— vô cùng xinh đẹp.
Diệp Ngọc Tinh co rúm sau lưng Eugene liếc nhìn làn da trắng như tuyết và mái tóc đen dài buông xõa như lụa của Ophelia, đánh giá như thế trong lòng.
Diệp Ngọc Tinh và Ophelia nhìn lướt qua nhau, cậu căng thẳng nắm tay Eugene, bị Eugene từ phía sau kéo ra:
“Sao vậy?”
Diệp Ngọc Tinh nói nhỏ:
“Không có gì.”
Chỉ là cậu nhìn thấy người xinh đẹp thì sẽ căng thẳng thôi, Diệp Ngọc Tinh giương mắt lặng lẽ liếc nhìn Ophelia, vừa hay đối diện với ánh mắt nhìn sang đây của cô ta.
Ophelia mím môi nở một cười tao nhã:
“Chào ngài.”
Diệp Ngọc Tinh ấp úng đáp lại cô:
“Chào, chào cô.”
Cho dù Eugene có chậm hiểu đến đâu thì cũng nên nhận ra rằng Diệp Ngọc Tinh không ổn, chứ đừng nói đến tâm tư y lại nhạy cảm đến thế, đặc biệt là khi đối mặt với Diệp Ngọc Tinh. Y nghiêng đầu nhìn Diệp Ngọc Tinh trong giây lát, hắng giọng một cái, Diệp Ngọc Tinh quay đầu lo lắng hỏi:
“Eugene, sao vậy?”
Eugene dùng ngón tay lạnh lẽo sờ sờ môi Diệp Ngọc Tinh, không biết đang nghĩ đến điều gì:
“Không có gì.”
Y quay đầu nhìn sang Ophelia, sắc mặt trở nên lạnh hơn rất nhiều:
“Quản gia sẽ sắp xếp chỗ nghỉ cho cô.”
Ophelia cúi đầu, vén chiếc váy nặng trịch trắng như tuyết lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-di-toc-giua-cac-cau/2884415/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.