5.
Eugene rũ mi cầm tay Diệp Ngọc Tinh, y cúi đầu dựa sát vào cậu, hơi thở tựa hoa lan:
“Thật không?”
Diệp Ngọc Tinh nhìn khuôn mặt xinh đẹp phóng đại của Eugene trước mặt, không tự giác đỏ mặt, cậu tưởng Eugene muốn hôn mình nên đã nhắm lại theo bản năng, nhưng lại bị y giữ eo đẩy xuống giường.
Lưng Diệp Ngọc Tinh đập lên lớp chăn dày mềm mại, cũng không đau, cậu hơi nghiêng đầu vùi mình trong lớp chăn mềm, mở mắt ra, nhìn vào đôi mắt đen xinh đẹp của Eugene, lộ ra vẻ mặt có vài phần bối rối:
“Eugene……”
Eugene cong lưng, vài sợi tóc đen rơi rụng xuống bên mặt Diệp Ngọc Tinh, lành lạnh.
Diệp Ngọc Tinh đưa tay nắm lấy tóc Eugene xoa xoa, cảm thấy có chút mới lạ, cậu cẩn thận nói nhỏ:
“Giống như lụa vậy.”
Diệp Ngọc Tinh quay đầu đối diện với đôi mắt đen như mực, sâu không thấy đáy của Eugene, cậu và y nhìn nhau một hồi, cuối cùng không kiên trì nổi mà xấu hổ che mắt Eugene lại:
“Sao anh cứ nhìn em chằm chằm vậy?”
Eugene khẽ chớp mắt, lông mi lướt qua lòng bàn tay Diệp Ngọc Tinh, ngưa ngứa, y kéo tay cậu:
“Bởi vì em đẹp.”
Má Diệp Ngọc Tinh đỏ bừng:
“Anh đẹp hơn.”
Eugene cười khẽ, sắc mặt có chút quái lạ:
“Phải không?”
Y nắm chân Diệp Ngọc Tinh mở ra, giọng rất nhẹ:
“Vậy em thích anh, hay là thích Ophelia?”
Diệp Ngọc Tinh nghe thấy câu hỏi mà ngơ ra, cậu cảm thấy kỳ quái nói:
“Tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-di-toc-giua-cac-cau/2884414/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.