🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Minh Diễn được sự thuyết phục của bố mẹ An Ngọc nên đã nghỉ ở lại đó thêm vài hôm, với lại hơn nữa, ba đến bốn ngày nữa cô cũng vào thành phố lại nên anh sẽ chở cô về luôn cho tiện. Công việc của mấy ngày kế tiếp thì giao cho Phong Vỹ phụ trách.



- Lần đầu tiên ôm nhau ngủ đúng không ta?



- Dạ, đúng rồi.



- Cảm giác lạ quá ta.



- Em cũng thấy lạ.



Minh Diễn cười nhẹ rồi hôn cái chốc vào môi An Ngọc, lấy tay vén nhẹ tóc, ôm chặt cô mà bảo:



- Đi ngủ thôi. Ngủ ngon.



An Ngọc rúc vào lòng anh, đáp lại:



- Vâng, anh yêu ngủ ngon.



Ba đến bốn ngày sau, An Ngọc cùng với Minh Diễn đang chuẩn bị đồ đạc đi vào trong thành phố. Bố mẹ cô cũng đưa nhiều thứ để đem vào trong đó, còn dặn dò cô từng li từng tí.



- Lo ăn uống đầy đủ nghe không? Gầy đi là chết với mẹ.



- Dạ.



Rồi cô bước vào trong xe, ngồi thắt dây an toàn. Minh Diễn bắt đầu khởi động xe, bánh xe cũng vì thế mà chuyển động và cuối cùng chiếc xe rời đi ngay sau đó. Trên đường đi, cô có ghé mua một số thứ. Anh ngồi chờ trong xe, bỗng nhiên thấy cô bị chặn ngang đường bởi nhóm người khi vừa cửa hàng tạp hoá, và anh nhận ra nhóm người đó là của bên anh. Anh bèn mở cửa ra ngoài, đi tới gần xem thử.



- Chị, tháng tụi em làm cực kì tốt nên nhờ chị nói giúp lão

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-bau-troi-co-mot-tia-nang/3649144/chuong-31.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Có Một Bầu Trời, Có Một Tia Nắng
Chương 31: Ôi trời ơi!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.