🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đến ngày hôm sau



Ngày 28 tháng 7 năm 20XY. Vì An Ngọc đang ở quê và trong nhà của bố mẹ mình, nói là quê nhưng thực chất đây là một thị xã của thành phố Quýt thôi, từ thị xã đến vào trong thành phố cũng đi mất tầm 30 phút thôi. Cô đang nằm chơi, lăn lăn trên giường thì ba và mẹ gọi phụ việc, đi ra đi vào nhà gần chục lân.



- Ngọc ơi, mày xong rồi mày cứ vào trong phòng vậy hả con? Đi ra ngoài cho thoáng mát, cứ ru rú trong phòng, đừ người.



- Dạ, con biết rồi.



Hay là:



Ngọc ơi, xuống làm tôm cho mẹ với con.



- Dạ.



Hoặc có thể:



- Ngọc, lấy đồ trong hộc tủ cho bố với.



- Hộc tủ nào bố?



- Hộc của cái tủ to to đó.



Ngơ ngơ... đó kìa.



- À dạ.



Cô cứ bị gọi như vậy cho đến giờ nấu cơm trưa luôn. Cô bắt một nồi cơm lên rồi đi vào phòng. Mẹ cô biết cô như thế nên bà ấy nấu đồ ăn luôn cho nhanh, chứ cô cứ rề rà chắc chưa có gì để ăn.



- Ra mắt người yêu cho bố mẹ nghe chưa?



Mẫu hậu đại nhân vừa gắp thức ăn vừa nói, cô mỉm cười nhìn sang mẹ mình và bảo:



- Vâng.



Bà ấy nghe được câu trả lời của cô rồi phán như thế này:



- May quá, có người hốt con gái mình rồi, hơn mười tuổi cũng không sao, lúc trước cứ tưởng nó ế suốt đời.



. . .", mặt mày của An Ngọc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-bau-troi-co-mot-tia-nang/3648994/chuong-29.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Có Một Bầu Trời, Có Một Tia Nắng
Chương 29: Bất lực. Sự cố
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.