Về phía Minh Diễn, vừa đến công ty và văn phòng làm việc của mình thì nhận một đống hồ sơ tuyển nhận viên từ bộ phận nhân sự. Anh thở dài ngán ngẩm, lật từng trang giấy đầy chữ ra xem, có điều không thấy ai là phù hợp nên anh dẹp qua một bên, làm công việc khác, soạn một số văn bản quan trọng để thông báo cho toàn thể công ty.
- Làm gì làm dữ thế?
Bỗng nhiên có một giọng nói vừa quen vừa lạ, anh ngước mặt lên để coi ai đang ở trong phòng mình. Ồ, thì ra là thằng bạn quý hoá của anh. Chàng trai này vào lúc anh không để ý, đang mải mê với mấy cái văn bản trên máy tính. Anh nhếch môi trả lời lại:
- Công việc mà, có rảnh như mày đâu, Nhất Phong nhỉ?
Nhất Phong nghe xong khoé môi giật nảy lên, vội vàng phản bác:
- Tao cũng bận chứ, tại nay có việc nên mới ghé qua mày thôi.
Minh Diễn nhướng mày hỏi chuyện:
- Việc gì sao?
Nhất Phong lúc này mếu máo đáp lại:
- Cho ở ké vài ngày được không? Vợ đuổi ra khỏi nhà rồi.
Minh Diễn phũ phàng nói:
- Không.
Mới nói xong anh nhận được một tin nhắn: "Cho chồng tôi ở ké là anh cũng chết đó Minh Diễn.". Anh từ chối quả không sai mà, có ngu đâu mà đồng ý, còn yêu đời, còn muốn yêu cô gái nhỏ nhắn mang tên An Ngọc. Ơ, mà có điều sao đoán hay quá vậy? Nhất Phong bì xị cái mặt lại, bảo:
- Bạn bè tồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-bau-troi-co-mot-tia-nang/3646168/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.