Anh, là một tổng giám đốc cao cao tại thượng, đứng trên vạn người, chưa bao giờ biết được phải cúi đầu trước một ai. Ngũ quan tinh xảo, sống mũi cao, hai hàng lông mày sắc xảo, bờ môi mỏng hơi mím lại thành một đường thẳng vô cùng đẹp đẽ. Vẻ đẹp bên ngoài khiến người người mê hoặc say đắm. Khác biệt hoàn toàn với vẻ đẹp thường thấy, tính cách của anh quả thật khiến người ta chịu đựng không nổi, hà khắc đến mức nhẫn tâm, mọi việc trong mắt anh đều nhất định phải trở nên hoàn hảo.
Còn cô, là một người con gái rất đẹp, đẹp đến khuynh nước khuynh thành. Tính cách lại rất dịu dàng không khác gì như mặt hồ tĩnh lặng không gợn sóng. Chỉ là không động đến cô, cô tuyệt nhiên cũng không động đến họ. Thế nhưng một khi đã muốn thử sự nhẫn nại của cô, cô sẽ trở nên tàn nhẫn, không quan tâm đến sống chết mà phải diệt đi kẻ đó.
Anh và cô yêu nhau, rồi chia tay với một lí do hết sức mông lung, lí do ấy khiến ta đọc xong còn phải cười không ngớt. Cô không chịu được tính cách bẩn của anh, anh không chịu được tính cách nghĩ gì nói ấy không nể mặt ai của cô. Thế nhưng dù họ đã chia tay, họ vẫn luôn âm thầm quan tâm chăm sóc kẻ kia.