Một ngày này, các bảo bảo xà đang đi tìm đồ ăn, Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại quấn ở trên mảnh đất trống trước sơn động phơi nắng, sau đó bụng Ngân Tiểu Tiểu kêu lên.
Mặc Lão Đại bất đắc dĩ cười nói: “Ta đi tìm đồ ăn cho ngươi.”
Ngân Tiểu Tiểu cười hì hì hai tiếng, nhìn thấy Mặc Lão Đại đi ra bên ngoài, đột nhiên nhớ ra điều gì đó liền dựng đứng lên: “Hắc Thán, có phải đã lâu rồi chúng ta chưa đưa đồ ăn cho Minh Xà không?”
Mặc Lão Đại dừng lại, cẩn thận nghĩ nghĩ: “Hình như vậy.”
Không phải hình như, mà vốn là vậy…
Ngân Tiểu Tiểu lắc lắc cái đuôi: “Vậy ngươi đi tìm đồ ăn cho ta, ta tới chỗ Cơ Khang lấy chút đồ vật.”
Mặc Lão Đại đồng ý, xung quanh đây cũng không có nguy hiểm gì.
Mặc Lão Đại rời khỏi, Ngân Tiểu Tiểu lay lay đi về phía cổ mộ.
Vào phạm vi cổ mộ, Ngân Tiểu Tiểu liền lười đi về phía trước, trực tiếp mở miệng hô: “Cơ Khang, ta tới lấy đồ ăn cho Minh Xà! Mau mau đưa đây!”
Vừa dứt lời, bóng dáng Cơ Khang liền hiện ra trước mặt Ngân Tiểu Tiểu.
Ngân Tiểu Tiểu nhìn phía sau Cơ Khang: “Í? Cơ Chiêu đâu? không phải hắn luôn đi theo ngươi sao!”
“Chiêu đang xuống phía dưới tìm Phùng Hồng Minh, ngươi cũng biết, chúng ta không thể rời cổ mộ, tiểu Chiêu buồn buồn liền thích đi chọc giận Phùng Hồng Minh.” Nói tới đây, Cơ Khang mỉm cười.
Ngân Tiểu Tiểu bĩu môi, Cơ Chiêu ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mo-co-mot-o-xa-yeu/2077618/chuong-115.html