Lúc Ngân Tiểu Tiểu về đến nhà Ngân Tiểu Tứ chúng nó đã sớm về đến, Hoa Tiểu Hoa cùng Ngân Đại Bạch cũng đã ngăn ở cửa sơn động, xem ra Ngân Tiểu Tứ đã bẩm báo “Hành vi phạm tội” của Ngân Tiểu Tiểu cho Hoa Tiểu Hoa cùng Ngân Đại Bạch.
Ngân Tiểu Tiểu kéo thân mình dường như mập mạp gấp đôi trở lại cửa sơn động, liếc mắt một cái đã bị Ngân Đại Bạch đã phát hiện.
“Tiểu Tiểu, ngươi ăn trứng chim rồi sao?” Ngân Đại Bạch hỏi, chẳng lẽ ngày hôm nay Tiểu Tiểu tự mình chạy đi đào trứng chim?
“Ăn rồi.” Ngân Tiểu Tiểu ăn ngay nói thật, thuận tiện cười thật thà phúc hậu, cười xong tất cả đều là vì giảm bớt hành vi phạm tội: “Hơn nữa ăn thực no! Trứng chim ngày hôm nay ba mang về cho ta có thể để ngày mai ăn, như vậy ngày mai ba không cần đi đào trứng chim cho ta nữa!”
“… Bộ dạng này bộ dáng, ngày mai cũng không cần ăn trứng chim đâu.” Ngân Tiểu Nhất ở góc sáng sủa lẩm bẩm nói.
… Chúng xà hoàn toàn xem nhẹ nó, bây giờ không phải là thời gian nghiên cứu thảo luận vấn đề ngày mai Ngân Tiểu Tiểu có muốn ăn trứng chim hay không được chứ!
“Tự ngươi đi đào trứng chim?” Hoa Tiểu Hoa nhẹ giọng hỏi Ngân Tiểu Tiểu, rõ ràng là thực dịu dàng, lại làm cho Ngân Tiểu Tiểu sợ toát một thân mồ hôi lạnh.
“Không, không phải.” Ngân Tiểu Tiểu co rúm lại một chút, “Ha, ha ha, tự mình làm sao có thể đi đào trứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mo-co-mot-o-xa-yeu/2077529/chuong-26.html